A, Lăng Hàn kinh ngạc, nguyên nhân hòn đảo này nổi trên mặt biển.
Phải biết, vật chất bên trong vực sâu nguyên thủy đều nặng không gì sánh bằng, ngươi xem, Thạch Đầu
Nhân có cấp bậc Chuẩn Đế nhưng lại không khác gì tảng đá chìm vào đáy biển.
Hòn đảo này dựa vào cái gì mà lơ lửng?
Tiên dược!
Ánh mắt Lăng Hàn nhìn vào hòn đảo, phía trên sinh trưởng một gốc thực vật màu đỏ thắm, kết ra một
trái cây màu tím, không lớn, nó chỉ lớn bằng quả ô liu, toàn thân trong suốt.
– Vật chất thủy Nguyên.
Lăng Hàn nói nhỏ, hắn mừng rỡ, thật không nghĩ tới đi mòn gót sắt không tìm được, vô tâm tìm kiếm
lại gặp ngay.
– Đây là của ta.
Hắn lao thẳng về phía hòn đảo.
Nhưng lúc này, hưu hưu hưu, chỉ thấy có vài trăm thủy tiễn bắn thẳng về phía hắn.
A?
Lăng Hàn kinh ngạc, tại sao hắn bị công kích?
Là ai ra tay?
Trong lòng nghi hoặc, nhưng Lăng Hàn sẽ không mặc cho thủy tiễn đánh trúng, hắn vội vàng cong
người tránh né một kích này.
Xoát xoát xoát, thủy tiễn không ngừng dâng trào, cũng bắn thẳng vào Lăng Hàn.
Khốn kiếp, là cái quỷ gì?
Lăng Hàn chấn kinh, uy lực công kích đạt tới cấp bậc Chuẩn Đế.
Càng xâm nhập vào sâu trong vực sâu nguyên thủy, quả nhiên càng nguy hiểm, chiến lực Chuẩn Đế
xuất hiện liên tiếp.
Soạt, lại nghe tiếng nổ lớn vang lên, sau đó nhìn thấy Thạch Đầu Nhân từ đáy biển lao ra khỏi mặt nước,
nó bay thẳng lên không trung, sau đó nện hai quyền vào hòn đảo.