– Uy, các ngươi làm gì?
Người dẫn đầu kêu lên.
Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật nhìn nhau, bọn họ cũng nhảy lên thuyền, bây giờ nhìn dáng vẻ của người đứng đầu, hiển nhiên đây là hành động sai lầm.
– Biết rõ các ngươi lười, nhưng các ngươi cũng không thể lười thành như thế!
Người dẫn đầu lắc đầu.
– Còn không tranh thủ xuống đây kéo thuyền cùng ta!
Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật nhảy xuống thuyền, quả nhiên, đầu chiếc thuyền có ba sợi dây thừng, cũng không nhìn ra nó dùng chất liệu gì tạo thành nhưng thứ này rất cứng cỏi.
Cũng may người không có sinh nghi, không thì thân phận hai người Lăng Hàn sẽ lộ ra ngoài.
Lăng Hàn còn thở dài, vì cái gì mỗi lần hắn che giấu tung tích lại bị người ta phát hiện nhanh như thế?
Ba tên thanh đồng chiến sĩ nắm dây thừng, sau đó tiến lên phía trước.
Sau khi ra khỏi thành, trọng lực kinh khủng lập tức tác dụng lên người, còn tốt, thanh đồng chiến giáp triệt tiêu rất nhiều trọng lực, mà chiếc thuyền kia cũng không biết dùng chất liệu gì tạo thành, thế mà có thể gánh vác siêu trọng lực.
Nhưng đối với người kéo thì đây không phải chuyện vui vẻ gì.
Nguyên nhân thuyền quá nặng.
Thuyền làm bằng chất liệu đặc thù, có thể triệt tiêu một bộ phận trọng lực, nhưng chỉnh thể vẫn nặng không gì sánh được, nếu không, vì sao cần ba tên Thánh Nhân tới kéo thuyền?
Lăng Hàn cùng Đa Gia Phật không dám dùng sức, sợ vượt qua lực lượng vốn có.