Lăng Hàn không có phát hiện ba vị Chuẩn Đế.
Không phải đám người Đa Gia Phật không tới, mà là Chuẩn Đế quá cường đại, tự có thủ đoạn ẩn nấp hành tung của mình, Lăng Hàn muốn thông qua địa mạch yếu ớt tìm bọn họ?
Làm sao có thể chứ!
Nhưng ba vị này không cần Lăng Hàn quan tâm, mạnh như Chuẩn Đế, Đại Đế không ra, ai có thể trấn áp?
Lăng Hàn dẫn đường, dẫn mọi người tiến lên.
Tốc độ của bọn họ không nhanh, bởi vì không đi đường vòng nên sẽ đi tới đó trước tiên.
Biết được hành động vĩ đại khi Lăng Hàn phục sinh tinh cầu, mọi người đều cả kinh.
Như thế cũng được?
– Nói như vậy, chỉ cần Tiểu Hàn tử còn sống, dù toàn bộ dương gian đều bị âm hồn khống chế, chúng ta cũng có thể phục sinh từng tinh cầu, cũng đoạt lãnh thổ bị mất trở về!
Đây là một chiêu cuối cùng, cũng lưu lại đường lui cho dương gian.
Lăng Hàn không chết, dương gian không diệt.
Hả?
Đột nhiên Lăng Hàn dừng bước, hắn nhìn về một phương hướng khác.
– Làm sao vậy?
Nữ Hoàng hỏi, với tính cách của Lăng Hàn, thời điểm hắn quyết định đi làm một việc thì không có bỏ cuộc nửa đường, cho nên, hắn khẳng định có phát hiện.
Lăng Hàn cười một tiếng, nhìn về phía Đại Hắc Cẩu:
– Có muốn báo thù hay không?
Đại Hắc Cẩu thông minh cỡ nào, lập tức nói:
– Phát hiện Đế tử tuyệt địa sao?
Lăng Hàn gật đầu.
– Đi đi đi, chơi hắn!
Đại Hắc Cẩu nhìn đồ lót sắt bị nứt của mình, nó rất bi phẫn.
Nghĩ bạo cúc Cẩu gia?
– Chờ một chút!
Đại Hắc Cẩu lại khoát tay.
– Các ngươi chớ hành động, để Cẩu gia một người lên, chỉ cần Tiểu Hàn tử nghe Cẩu gia chỉ huy trong âm thầm, chỉ đâu đánh đó, bảo vệ Cẩu gia là được rồi.
Chịu đại nhục như thế, kém chút bị đánh nát đồ lót sắt, đương nhiên Đại Hắc Cẩu sẽ tìm lại mặt mũi.
Báo thù không trang bức thì làm gì có ý nghĩa?
Lăng Hàn cười một tiếng, mặc dù thời gian cấp bách, nhưng Đại Hắc Cẩu bị thiệt lớn, không cho nó báo thù thì ý nghĩ của nó không thông suốt, vẫn cứ tác quái.
Được rồi, hẳn cũng không lãng phí bao nhiêu thời gian.