Không có biện pháp, chỉ có thể từ từ tìm.
Đám người Lăng Hàn thương lượng một chút, quyết định chia ra hành động.
Bốn người cùng hành động, hiệu suất tìm kiếm không kém, hơn nữa, Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu đều là đã là Tôn Giả thất tinh, cho dù không đánh lại thế hệ hoàng kim, nhưng phát động Phượng Dực Thiên Tường, bọn họ vẫn là có thể an toàn thoát thân.
Hơn nữa, Tôn Giả cửu tinh thế hệ hoàng kim chỉ có mười người, đặt ở nơi này, tỷ lệ gặp phải quá nhỏ.
Hầu ca cùng Lăng Hàn không cần nói, những người khác thấy bọn họ chạy còn không kịp đấy.
Bốn người ước định, một tháng sau sẽ hội hợp tại lối vào bãi tha ma, cũng quyết định xem tìm kiếm tiếp hay đi nơi khác.
Lăng Hàn chắp tay mà đi, cảm ứng thánh uy.
Kỳ thật làm thế sẽ có chỗ tốt với tu hành.
Thánh Nhân chết, quy tắc trong người sẽ dung nhập vào trong thiên địa, quá trình này rất dài, hơn nữa trong quá trình quy tắc biến mất sẽ hiển hóa, từ đó giúp người ta lĩnh ngộ..
Việc này có điểm giống Thánh dược, nhưng quá trình Thánh dược sinh trưởng sẽ hấp thu quy tắc làm chất dinh dưỡng, cho nên mới có thể làm quy tắc hiển hóa.
Cùng mang chữ “Thánh” nhưng khác nhau chính là sinh và tử.
Sinh và tử, chết hoặc sống.
Lăng Hàn xúc động, dường như hắn bắt được cái gì đó, thời điểm hắn đưa tay chạm vào lại là rỗng tuếch, việc này làm hắn khó chịu.
Hắn vắt hết óc nhưng không nhớ được, hắn khó chịu suýt phát điên.
Xoát!
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang xuất hiện sau lưng hắn, cũng chém vào người hắn.
Một kiếm này quá đột nhiên, hơn nữa cũng quá gần Lăng Hàn, gần đến mức không có thời gian tránh né.
Sát thủ!
Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn vung quyền ngăn cản kiếm quang.
Sát thủ kia hiện thân, nhưng toàn thân bao phủ trong sương mù màu đen, không người nào nhìn thấy gương mặt.