Nếu như người ngoài nhìn thấy khẳng định sẽ hô to không thể tưởng tượng nổi.
Thánh hỏa đấy, ngay cả Thánh Nhân cũng đỏ mắt, nhưng hai vị này nhường tới nhường lui.
Các ngươi không cần nhưng ta cần.
Cuối cùng, vẫn là Cửu Sơn Thánh Nhân nhận kiếm gãy, đúng như Lăng Hàn nói, thánh hỏa đang suy yếu, nói không chừng chờ Lăng Hàn thành Thánh thì nó dập tắt hoàn toàn, khi đó sẽ lãng phí.
Lão gia tử cảm thán, hắn có thể bước vào Thánh cấp là bởi vì Lăng Hàn cho Đế kinh, hiện tại lại cầm thánh hỏa của đệ tử, hắn làm trưởng bối cũng không tốt, luôn cầm đồ vật của đệ tử.
Người ta đều là trưởng bối ban cho vãn bối.
Nhưng lần này Cửu Sơn Thánh Nhân cũng không phải chỉ đến thăm Lăng Hàn, hiện tại có một việc.
Thánh Nhân mộ địa mở ra.
– Thánh Nhân mộ?
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn chưa từng nghe qua nơi này.
Như thế nào, Thánh Nhân chết đều mai táng trong đó?
Không thể nào.
– Thánh Nhân mộ địa nằm ở nơi thần bí trong tinh không.
Cửu Sơn Thánh Nhân nói:
– Không biết bắt đầu từ thời đại nào, lần lượt có Thánh Nhân già nua tiến vào chỗ đó đánh cược lần cuối, có thể lấy được thánh hỏa và kéo dài thọ nguyên.
– Dần dà, Thánh Nhân đến đó càng ngày càng nhiều.
– Nơi đó thật sự có thánh hỏa, có Thánh Nhân thành công có được, kéo dài thọ nguyên, tăng thực lực lên.
– Cho nên, về sau mỗi lần mở ra, chẳng những có lão Thánh Nhân sẽ đi, còn có rất nhiều Thánh Nhân mới tiến vào, dù sao, thánh hỏa cũng không chỉ kéo dài thọ nguyên đơn giản như vậy.