Lăng Hàn tĩnh tọa, trong đầu suy nghĩ ngàn vạn.
Hắn biết rõ Thiên Đạo trừng phạt là thiên kiếp, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng sẽ có trừng phạt như vậy.
Không cho hắn đột phá?
Không, trời không tuyệt đường người, mà Thiên Đạo luôn luôn công bằng nhất, tuyệt đối không có khả năng bố trí tử cục cho ai.
Dù là cửu tử nhất sinh, thậm chí bách tử nhất sinh, tất cả đều có một hi vọng sống.
Sau khi suy nghĩ một ngày, Lăng Hàn đã đưa ra quyết định.
Không cho ta đột phá, ta sẽ tiếp tục gia tăng tu vi!
Chợt nhìn, chuyện này rất mâu thuẫn.
Đã bị kẹt ở Giáo Chủ cửu tinh, làm sao gia tăng tu vi?
Không sai, Đạo quả bị trói buộc, không có cách gì diễn hóa Tứ Cực, nhưng nếu như đem tăng tu vi cửu tinh lên thập tinh thì sao?
Việc này không diễn biến Đạo quả, có thể nhảy qua vấn đề bị xiềng xích màu đen vây khốn.
Hắn niệm lực không thể phá tan xiềng xích, như vậy, chờ hắn bước vào thập tinh, thậm chí thập nhất tinh, thập nhị tinh thì sao?
Một ngày nào đó, thực lực của hắn sẽ đạt tới mức có thể xé nát gông cùm xiềng xích.
Về phần cửu tinh là cực hạn của Giáo Chủ, làm cách nào đột phá thập tinh, đây là việc Lăng Hàn còn chưa cân nhắc, hắn tin tưởng vững chắc, cảnh giới nào cũng có thể đánh vỡ cực hạn, như vậy tại sao Giáo Chủ lại không có?
Hắn nhất định có thể.
– Tốt, nếu không thể đột phá Tôn Giả, ta sẽ xung kích thập tinh!
Lăng Hàn đổi mạch suy nghĩ, nỗ lực đột phá thập tinh.