Lăng Hàn cũng không phàn nàn bất công gì đó.
Hắn bị Đế tộc nhằm vào cũng không phải lần một lần hai, hơn nữa, hắn còn giết Quan Nguyên Minh, đã kết tử thù với Quan gia, nếu không đánh chết hắn, Đế tộc không còn mặt mũi nào!
Hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, thân hình lao đi cực nhanh.
Thậm chí, nơi này vốn có hỏa diễm ngập trời, đôi cánh hỏa diễm vỗ mạnh còn thổi rất nhiều sóng lửa về phía Quan Tinh Hán.
Ngọn lửa này quá kinh khủng, cho dù là Quan Tinh Hán cũng không dám đón đỡ, nhất định phải trốn tránh.
Tốc độ của hắn vốn không bằng Lăng Hàn, lại phải né tránh sóng lửa, hắn làm sao có thể đuổi theo Lăng Hàn?
Bởi vậy, đừng nhìn một trốn một đuổi, thật ra bọn họ đều lâm vào hung hiểm.
– Lăng Hàn, ngươi không cảm thấy biệt khuất sao?
Đột nhiên Quan Tinh Hán mở miệng, hắn sử dụng thần thức truyền âm.
Lăng Hàn không để ý đến, hắn không cần nói nhảm với đối phương, chờ thực lực của hắn đạt tới, hắn tự nhiên sẽ đánh chết đối phương.
Cái gì Đế tử, cái gì thế hệ bạch ngân, không phải đang chờ hắn thu thập sao?
– Ha ha, ngươi không có làm gì sai, vì cái gì giống như toàn bộ thiên hạ đều đối địch với ngươi?
Quan Tinh Hán lại không thèm để ý, tiếp tục nói.
– Bởi vì ngươi không có bối cảnh, lại cho thấy phong thái thành Đế!
– Đế tử có thể thỏa thích nở rộ hào quang tự thân, không sợ bị người ta đố kỵ ám sát, đó là bởi vì có tấm chiêu bài Đế tộc này chống đỡ, không ai dám động!