– Mặc dù ta cũng biết, thế nhưng ngươi khen ta như vậy, ta vẫn cảm thấy xấu hổ.
Lăng Hàn gãi gãi đầu cười nói.
Tại sao người này không biết xấu hổ là gì?
Tiểu hài cực kì im lặng, hắn chưa từng gặp qua người nào vô sỉ giống như Lăng Hàn.
Được rồi, hắn chuyên tâm ăn, không để ý tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn muốn hỏi việc liên quan tới Đế lộ, muốn tìm hiểu kế tiếp sẽ trải qua cái gì, nhưng mà tiểu hài không có đáp lại hắn, chỉ lo ăn.
Xem ra không hỏi ra cái gì.
Lăng Hàn cũng bắt đầu ăn cơm, sau khi cơm nước no nê, tiểu hài liền phủi mông một cái rời đi.
Đi.
Lăng Hàn cũng bước lên đoạn đường của mình, sau khi ra khỏi tòa thành này, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, khóe miệng còn nở nụ cười lạnh, không biết đám người Quan Tinh Hán kia liều sống liều chết, cuối cùng quyết ra đệ nhất nhưng vẫn không thấy sứ giả mang Thanh Phong lệnh tới, không biết trong nội tâm sẽ suy nghĩ thế nào.
Đây là khẳng định, nếu như biết mình có được Thanh Phong lệnh, có lẽ bọn họ sẽ bị tức chết.
Ha ha, thú vị.
Không công bằng?
Nói giỡn, sứ giả người ta lại không có nói làm thế nào mới đạt được Thanh Phong lệnh, là bọn họ tự chủ trương, nhất định phải làm ra giải thi đấu luận võ, sứ giả lão nhân gia làm cái gì cũng phải án theo quy củ của các ngươi hay sao?
Các ngươi từ từ chơi, chậm rãi chờ đi.
Lăng Hàn nghênh ngang rời đi, hắn nhất định phải nhanh chóng đột phá Giáo Chủ, nếu không, hắn không địch nổi thế hệ hoàng kim, cho dù hắn có thể chống được mấy chiêu nhưng vẫn sẽ bại lui.
Dù sao chênh lệch cảnh giới quá lớn.
Lăng Hàn liên tiếp tiến lên, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, tốc độ của hắn nhanh đến mức kinh người.
Ba ngày sau, phía trước xuất hiện một khu rừng đá.
Ánh mắt Lăng Hàn dò xét chung quanh, hắn nhíu mày, khu rừng đá này bị cháy đen, giống như vừa bị lửa lớn quét qua, nhưng vấn đề là, đây là rừng đá, tất cả đều là cột đá cao tận trời, lại không có cây cối nào chung quanh, tại sao lại bốc cháy?
Hắn đến gần và ngước nhìn lên.
Rừng đá thật sự rất cao, những cây cột đá ngắn cũng cao mấy trăm trượng, dài thậm chí cao mấy ngàn trượng, đâm thẳng vào tầng mây.
Rừng đá rất rộng lớn, liếc mắt nhìn cũng không nhìn thấy điểm cuối.