Lăng Hàn phát động kèn lệnh Đại Đế, ông một tiếng, từng gợn sóng bao phủ Liên Ngọc Đường.
– Ngao!
Liên Ngọc Đường lập tức bắt đầu tru lên như sói hắn không cách nào tự ức chế bản thân.
Lăng Hàn đuổi kịp, nắm tay phải công kích thật nhanh.
Chết!
Năng lượng hủy diệt sôi trào, Liên Ngọc Đường đã trọng thương, hắn há miệng phun máu tươi, máu tươi biến thành năng lượng thiên địa và biến mất.
Linh thân cũng không phải huyết nhục, cho nên, phun ra máu tươi chính là linh hồn lực.
Lăng Hàn tiếp tục oanh kích, từng chiêu oanh kích như thế, Liên Ngọc Đường gánh không nổi, linh thân bị hủy diệt.
– Thù này kết lớn!
Trì Mộng Hàm nói.
Thế hệ hoàng kim bị tiêu diệt một linh thân, có thể suy ra Liên Ngọc Đường tức giận cỡ nào, hắn sẽi không chết không thôi với Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
– Cho dù ta không diệt linh thần của hắn, hắn cũng không khách khí evới ta, ta cần gì hạ thủ lưu tình.
Tất cả mọi người đều gật đầu, Liên Ngọc Đường đã ý thức được Lăng Hàn yêu nghiệt, tiếp theo hắn sẽ tìm mọi dcách giết Lăng Hàn, cho nên, Lăng Hàn diệt linh thân của hắn cũng không quan trọng, hơn nữa còn có thể suy yếu thực lực của Liên Ngọc Đường.
– Đi thôi.
Nếu tiếp tục lưu lại nơi này, có lẽ chân thân của Liên Ngọc Đường sẽ giết tới.
Nếu Lăng Hàn không bị thương, khi đó hắn không sợ, nhưng bây giờ nên tạm lánh mũi nhọn, chỉ cần tổn thương vừa khỏi, ai sợ ai?