Chương 48: Hang động đại xà

– Không phải chứ, ngươi muốn đi địa phương quỷ quái kia?

Lưu Đông lập tức kêu lên.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:

– Không phải các ngươi đến tìm tạo hóa sao? Ở trong đó nói không chắc sẽ có. Đúng rồi, hẳn là các ngươi chưa thâm nhập cái hang kia chứ?

– Không có, tất cả đều là xương, như bãi tha ma, chúng ta vừa nhìn thấy liền chạy.

Chu Tuyết Nghi là cô gái, tự nhiên không sợ nói lời như vậy sẽ bị Lăng Hàn cười.

– Vận khí của các ngươi xác thực không tệ.

Lăng Hàn gật đầu, nếu lòng hiếu kỳ của năm người này lớn thêm chút nữa, xâm nhập hang kiểm tra, vậy rất có khả năng là không ra được.

– Thật sự có vận may lớn?

Trần Bằng Cử có chút chờ đợi nói, hiện tại chỉ có hắn và Chu Sướng là không có đột phá Tụ Nguyên Cảnh.

– Có khả năng.

Lăng Hàn gật gù, cái hang động kia có khả năng là sào huyệt của Hồng Lân Giao Xà, cũng có khả năng là hang động của yêu thú hung tàn khác, dưới tình huống hắn không có tận mắt nhìn thấy, là rất khó phán đoán.

Thấy năm người đều nóng lòng muốn thử, hắn lại nói:

– Có điều, vận may lớn thông thường nương theo nguy hiểm lớn, các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ.

Năm người nhìn lẫn nhau, một lát sau mới nói:

– Nói chung, chúng ta dẫn ngươi đi hang động kia trước.

Mọi người xuất phát, Lăng Hàn nói với Lí Hạo:

– Chúc mừng, lĩnh ngộ đao khí, xem như là bước đầu đi lên con đường đao khách.

Đao khí!

Vừa bị hắn đề tỉnh, bọn người Lưu Đông mới nghĩ đến, ở lúc cuối cùng Lí Hạo đánh ra đao khí, này không khỏi để Lưu Đông, Trần Bằng Cử, Chu Sướng cực kỳ ước ao, mà Chu Tuyết Nghi thì đầy mặt vui mừng.

Lí Hạo cười rất hàm hậu, trước kia, khi hắn con chưa bắt đầu tu luyện cũng đã luyện đao, đã ngâm mình mười ba năm ở trong đao đạo, tu ra đao khí là ước mơ tha thiết của hắn, nhưng vẫn chưa thành công.

Lăng Hàn chỉ mỉm cười nhìn bọn họ, trên thực tế nếu hắn dám tới nơi này, tự nhiên có nắm chắt đối phó Hồng Lân Giao Xà, đây là thử thách đối với năm người kia.

Bởi vì năm người này để hắn biết được sào huyệt của Hồng Lân Giao Xà, hắn cũng muốn đưa bọn họ một lễ vật lớn. Có điều, này còn phải xem bọn họ có dũng khí thu phần cơ duyên này hay không.

Năm người rất nhanh lộ ra vẻ kiên định nói:

– Làm!

– Nếu như chúng ta có thể đạt đến Tụ Nguyên tầng bốn, như vậy ở luận võ cuối năm, liền có cơ hội tiến vào năm mươi người đứng đầu, gia nhập Hổ Dương Học Viện!

– Phải liều một lần!

Lăng Hàn gật gật đầu, nói:

– Không hối hận chứ?

– Tuyệt không hối hận!

Năm người đồng thời nói.

– Được, hiện tại giao cho các ngươi một nhiệm vụ, đi bắt một con Cẩm Mao Dương về.

Lăng Hàn nói.

– Cẩm Mao Dương?

Năm người Lưu Đông đều sững sờ, Cẩm Mao Dương chỉ là yêu thú Luyện Thể Cảnh, cũng không có chỗ nào đặc biệt, Lăng Hàn muốn làm chi?

Lăng Hàn cười nói:

– Cẩm Mao Dương là đồ ăn mà Hồng Lân Giao Xà thích nhất.

Trần Bằng Cử còn chưa kịp phản ứng, đần độn nói:

– Tại sao chúng ta phải cho con rắn kia ăn?

– Ngốc!

Chu Tuyết Nghi lập tức gõ hắn một cái.

– Nếu như hạ ít dược ở trên người Cẩm Mao Dương, không phải dễ dàng hơn sao?

– Đúng vậy!

Trần Bằng Cử gãi đầu một cái, một bộ tỉnh ngộ để tất cả mọi người cười to.

—————

Prev
Next