Nhưng mà, đã người ta tập tục chính là như thế, cái kia trước đó xúc phạm chỉ có thể nói là văn hóa xung đột, không trách được bọn họ.
Làm cho Lăng Hàn không hiểu là, đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ cường đại, còn trâu bò hơn cả thế hệ hoàng kim, vì cái gì Nạp Lan Hỏa Thụ lại khách lại khách khí với Liên Ngọc Đường như thế?
Hắn cũng không tin tưởng Hỏa Phu tộc là tộc đàn giảng đạo lý, đối xử với một đám người xa lạ mà nói, thực lực đương nhiên là chấn nhiệp tốt nhất.
– Các vị tới từ đầu? Có thể nhìn thấy những cung điện này?
Nạp Lan Hỏa Thụ hỏi, hắn chỉ vào cung điện to lớn sau lưng.
– Chúng ta đến từ cung điện khác.
Liên Ngọc Đường đại diện toàn quyền mọi người nói chuyện, đương nhiên là do hắn tự phong.
Ánh mắt đám người Hỏa Phu tộc sáng lên, bọn họ rất kích động, cho dù là Nạp Lan Hỏa Thụ che giấu tốt cũng không thể không kích động, nói:
– Các ngươi mở cửa cung điện?
Liên Ngọc Đường gật đầu:
– Dễ như trở bàn tay.
Khốn kiếp, thật không biết xấu hổ.
Cửa điện rõ ràng là Lăng Hàn mở ra, có quan hệ gì với hắn?
Tiểu Hồng Điểu cũng xem thường, rõ ràng là nàng mở ra, Lăng Hàn không biết xấu hổ lại nhất định phải ôm mình trên người.