Kỳ thật, Lăng Hàn cũng chỉ ôm lấy tâm tính thử một chút, dù sao Đế tử Đế nữ đều có bảo vật bảo vệ linh hồn.
Kèn lệnh Đại Đế lại có hiệu quả vượt qua Lang tộc, cho nên, Lăng Hàn lấy ra thử một lần.
Hắn cũng không có tận lực nhằm vào Đế La, nhưng trên thực tế, những người khác không có chịu ảnh hưởng, từng ngửa mặt lên trời tru lên không lại làm Đế La không bị khống chế hóa thành hình sói, hơn nữa còn xem hắn như là chủ nhân.
Tê, kèn lệnh này thật sự nhằm vào Lang tộc.
Rốt cuộc là ai chế tác?
Cừu nhân Lang tộc?
Thứ nhất cần Đại Đế, nếu không cũng không có khả năng lấy tới xương Đại Đế và luyện luyện hóa.
Có Đại Đế nào làm nhàm chán chuyện như vậy?
Đối với Lang tộc bất mãn, trực tiếp xóa đi là được.
Chẳng lẽ, vị Đại Đế này có thú vui khác người, chính là muốn Lang tộc vĩnh viễn làm nô cho mình?
Chờ chút, cái gì đó không đúng.
Ngươi xem, Đế tộc khác có thủ đoạn chống cự kèn lệnh Đại Đế, hết lần này tới lần khác chỉ có Đế La không được, chẳng lẽ đây là thủ đoạn của Lang Hoàng?
Chỉ có Lang Hoàng tự mình xuấte thủ, có khả năng lách qua thủ đoạn Đại Đế, bởi vì bảo vật trên người Đế La là do hắn chế tác, đương nhiên có thể tuỳ tiện làm cho vô hiệu.
Hẳn là như thế.
Hiện trường hoàn toàn yênd tĩnh, chỉ có Đế La không ngừng le lưỡi và lắc lắc cái đuôi, đừng quá mức nhu thuận.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hắn nhìn sang đám người Khổng Vô Dạng, sau đó dùng tay chỉ:
– Cắn cho ta!
– Ngao!
Đế La lập tức nhào ra ngoài.
Vào thời khắc này, hắn giống như con sói không còn linh trí, hóa thành một con hung thú nhưng khác với hung thú chính là hắn sẽ nghe theo hiệu lệnh của Lăng Hàn.
Lập tức, gà bay chó chạy.
Thực lực Đế La vô cùng cường hãn, nhưng hắn đứng trong tốp mười của Hóa Linh cảnh, hắn xuất thủ, một người đã đủ trấn áp đám người Khổng Vô Dạng liên thủ.
– Ồ!
Lúc này, nhóm Đế tử Đế nữ thứ hai đến, bọn họ kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh này.
Đế La lại hóa thành yêu thú và sau đó truy sát đám người Khổng Vô Dạng?