Chương 4763 : Thất Thủ
Bách Lý Lạc Dương, thiên tài của Bách Lý gia thuộc về thế hệ bạch ngân, mà nói đến thiên phú của hắn, thậm chí có thể đuổi kịp thế hệ hoàng kim, từ đó có thể thấy hắn trâu bò cỡ nào.
Bởi vì hắn phạm sai lầm lớn nên bị gia tộc giam giữ, rất ít người bên ngoài biết tới hắn.
Hiện tại, hắn xuất thế lần nữa, hắn đứng đầy cao ngạo, toàn thân tỏa ra khí tức cường đại.
Việc này làm mọi người cảm thán, Tử Vi Đế tộc được thiên địa sủng ái, chẳng những có Bách Lý Hiên dạng này Thế hệ hoàng kim, còn có hai thế hệ bạch ngân là Bách Lý Vân, Bách Lý Lạc Dương.
Thậm chí, Bách Lý Lạc Dương có tiềm lực trở thành thế hệ hoàng kim.
Lăng Hàn đi ra, bị người khiêu chiến có hai lựa chọn: Thứ nhất, ứng chiến, thư hai, nhận thua.
Hắn sẽ không nhận thua, đương nhiên là ứng chiến.
– Ngươi phế đi một đường đệ của ta.
Bách Lý Lạc Dương lạnh lùng nói.
Hắn đang nhiên đang nói tới Bách Lý Xa, thời điểm đột phá Chân Ngã cảnh đã bị Lăng Hàn đánh phế, từ đó về sau, cảnh giới vĩnh viễn kẹt ở cấp độ chuẩn Chân Ngã cảnh, đã không còn là Đế tử.
Không có Đế tử phế như vậy.
– Sau đó thì sao?
Lăng Hàn cười hỏi.
– Cho nên, ta cũng muốn đánh phế ngươi!
Bách Lý Lạc Dương nói ra.
Lăng Hàn nhìn các đại lão học viện:
– Uy uy uy, tất cả mọi người nghe chưa, gia hỏa này còn muốn công báo tư thù!
– Đừng làm chuyện bé xé ra to, hiện tại là thời điểm tranh tài.
Thạch Tôn Giả lên tiếng.
– Còn nữa, giao đấu khó tránh khỏi tình huống không thu tay được, có chuyện gì cũng khó tránh khỏi.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn nói với Bách Lý Lạc Dương:
– Đã như thế, ta cũng đánh phế ngươi là được.
– Ha ha!
Bách Lý Lạc Dương cười lạnh, nói:
– Ngươi biết ta tu vi gì không
Tâm thần hắn hơi động, Chân Ngã nổi lên và tỏa ra hào quang bảy màu.
Chân Ngã bảy màu, còn mạnh hơn Quan Hạ một đoạn.
– Chân Ngã, đệ bát hình!
Hắn cao ngạo nói.
Qua nhiều năm như thế, hắn vẫn bị giam giữ, đối với một thiên tài mà nói, đương nhiên trong bụng mang theo rất nhiều lửa giận. Hiện tại, hắn quật khởi mạnh mẽ tiếu ngạo thiên hạ, làm cho cả tinh không đều lưu truyền thanh danh của hắn.
Mà Lăng Hàn chính là đá đặt chân của hắn.
Đối thủ này rất tốt, có thanh danh vô địch, cho nên chỉ cần đánh bại Lăng Hàn thì hắn sẽ có thanh danh không nhỏ.
– Đệ bát hình!
– Trời ạ, thật sự là tám hình!
– Đây là lĩnh vực của thế hệ hoàng kim đấy!
Tất cả mọi người đều sợ hãi thán phục, mặc dù bọn họ đều đã đoán được Bách Lý Lạc Dương cực kỳ có thể là đệ bát hình, nếu không cũng không cần đi khiêu chiến Lăng Hàn, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn làm bọn họ khiếp sợ.
Tư chất thế hệ hoàng kim, mang ý nghĩa tương lai có cơ hội xung kích đế lộ.
– Như thế nào?
Bách Lý Lạc Dương cao ngạo nói.
Lăng Hàn lắc đầu:
– Không được tốt lắm, không đủ ta dùng một tay đánh.
Ngươi!
Đừng nói Bách Lý Lạc Dương, tất cả mọi người đều lắc đầu, bọn họ cảm thấy Lăng Hàn thật ngông cuồng.
Ngươi chỉ là đệ thất hình, hơn nữa còn tố ra Chân Ngã phàm thai, ngươi dựa vào cái gì đánh bại đệ bát hình?
Ngươi biết đệ bát hình có ý nghĩa thế nào không?
Tư chất vô thượng!
Thiên tài như thế, chỉ có hắn nghịch cảnh giới mà thắng, ngươi còn muốn vượt một tiểu cảnh giới thắng được, thậm chí chỉ dùng một tay?
Ha ha, ngươi đang nói đùa sao?
– Ngu xuẩn mất khôn!
Bách Lý Lạc Dương giết tới, oanh, lực lượng đáng sợ thể hiện uy lực đệ bát hình của hắn.
Yên lặng lâu như vậy, hắn muốn bộc phát hào quang chói mắt của mình.