Nam tử trung niên này chính là sát thủ Chiến Thần cung.
Từ sáo lộ đối phương xuất thủ là có thể nhìn ra được, dù sao Lăng Hàn cũng ở trong Chiến Thần cung một đoạn thời gian, dù sao hắn cũng là hạt giống.
Lúc này, lại có hai tên nam tử chạy tới, một là đại hán trung niên, hắn tỏa ra khí chất bưu hãn không gì sánh được, một người khác là thiếu niên, mặt mũi đầy ngây thơ, nhưng lại mang theo một tia ngạo khí.
Tiểu Hàn tử!
Hai người này phân biệt dùng thần thức truyền âm kêu lên.
Lăng Hàn gật đầu, đây là Tiểu Thanh Long cùng Đại Hắc Cẩu. Tốt rồi! Lăng Hàn, ngươi tự chui đầu vào lưới sao?
Một người nói ra, hắn nhanh chân tới gần Lăng Hàn.
Đế tử, Lâm Vân.
Đây chính là thế hệ bạch ngân, hơn nữa đã bước vào đệ ngũ hình, thực lực mạnh đến mức không có cách nào tưởng tượng nổi.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn đã nắm giữ Tinh Bộ, còn gì phải sợ? Lão Hắc, thằn lằn, chuẩn bị chạy đi.
Hắn sử dụng thần thức truyền âm. Tại sao ngươi lại lộ thân phận ra ngoài, không thì chúng ta có thể đục nước béo cò.
Đại Hắc Cẩu không cam lòng nói. Đúng thế.
Tiểu Thanh Long cũng nói, bọn họ đã giấu diếm thân phận rất tốt, hoàn toàn không cần lo lắng bị người ta phát hiện, hơn nữa, lượng lớn Tiến Hóa quả sắp xuất hiện, đây là thời điểm phát hiện.
Lăng Hàn lắc đầu: Ta cảm thấy đây là cái bẫy, không nên bị lòng tham che mờ đôi mắt. Lăng Hàn!