Lăng Hàn và Chư Đông Khôi giao phong rất kịch liệt.
Sau Đinh Thụ, Lăng Hàn lại gặp phải đối thủ khó chơi.
Chư Đông Khôi cực mạnh, lực lượng của hắn chỉ hơi kém hơn Lăng Hàn một phần, nhưng hắn nắm giữ Đế thuật, còn có đế kinh thôi động, cho nên chiến lực của hắn gia tăng tới chín trọng thiên!
Lăng Hàn thì sao?
Cho dù hắn vận chuyển Đế thuật cũng chỉ có thể gia tăng chiến lực bảy trọng thiên mà thôi.
Một tăng một giảm, rõ ràng là chiến lực Chư Đông Khôi còn mạnh hơn hắn một trọng thiên.
Lăng Hàn bị áp chế.
Cái gì!
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đều thất sắc, bọn họ đau đầu một lúc, trong chiến đấu cùng giai, Lăng Hàn lại bị áp chế.
Rốt cuộc Chư Đông Khôi năm đó là tồn tại gì mà mạnh như thế?
Đây nhất định không phải chân thân, Tổ Vương cũng chỉ có thọ nguyên một tỷ năm, cho dù sống ra đời thứ hai cũng chỉ sống hai tỷ năm mà thôi.
Cho nên, Chư Đông Khôi chính là ý niệm của Thiên Lạc Thánh Hoàng hiển hóa mà thành.
Ồ, chẳng lẽ hắn là đối thủ trên đường thành đạo của Đại Đế năm đó?
Nghĩ vậy, tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đồng thời hít khí lạnh, lúc trước vị Đại Đế này có con đường thành đạo quá nhấp nhô, đối thủ đều cường đại như thế.