Đào thải như thế nào?
Đương nhiên không phải đối chiến, bởi vì Sinh Đan cảnh có thiên phú xuất chúng cũng không thể mạnh hơn Chân Ngã cảnh, nếu như đối chiến thì quá không công bằng với bọn họ.
Thích Trường Thiên chắp tay sau lưng, nói:
Ta hiện tại sẽ truyền cho các ngươi tiên thuật cấp Tôn Giả, mười tám người đầu tiên lĩnh ngộ lưu lại, những người khác bị đào thải!
Hắn không cho mọi người thời gian giảm xốc, hắn bắt đầu diễn luyện. Đây là… Già Diệp Chỉ!
Hắn vừa diễn giải vưa nói chi tiết và cách điều động thiên địa đạo tắc, hắn diễn luyện nhưng không thể phác họa ra cái thần của tiên thuật, tiên thuật cấp độ này chỉ có thể dựa vào chính mình lĩnh ngộ.
Thích Trường Thiên chỉ diễn dịch một lần, sau đó cho bọn họ ngộ và tự học.
Hắn khoanh chân ngồi bên cạnh, hắn sẽ là trọng tài của tất cả mọi người ở đây.
Mọi người vừa rồi mở to mắt nắm bắt nhất cử nhất động của Thích Trường Thiên, cũng ghi nhớ cách giải thích của hắn, làm thế nào câu thông thiên địa đạo tắc mới là trọng điểm.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn trường lặng ngắt như tờ.
Ba người Lăng Hàn cũng bắt đầu tu luyện, nếu bọn họ bị loại ở cửa đầu tiên thì đúng là buồn cười.
Già Diệp Chỉ, bảo thuật cấp Tôn Giả, dù đặt ở trong Thánh Địa cũng là tuyệt học, ở nơi này nó lại dùng để kiểm tra, cho dù bị loại bỏ thì ít nhất cũng học được bảo thuật cấp Tôn Giả, cũng sẽ kiếm lớn.
Đương nhiên, ba người Lăng Hàn không thèm để ý, trong tay bọn họ nắm giữ hơn mười Thánh thuật, một môn bảo thuật cấp Tôn Giả lọt nổi vào mắt bọn họ