Ít nói nhảm, đều đi vào cho ta!
Lăng Hàn đá một cước, đá tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu tiến trong truyền tống trận, Tống Lam tín nhiệm hắn mù quáng, đã sớm đi vào trong.
Lăng Hàn tự mình đi vào trận pháp, tâm niệm vừa động, một tia sáng trắng đảo qua, bốn người bọn họ lập tức biến mất không thấy gì nữa, trận cơ truyền tống cũng nổ tung.
Đây là thứ dùng một lần duy nhất, Lăng Hàn không có ý cho Tống, Mạo hai nhà đuổi theo.
XIU….XIU… XIU….XIU…
Bốn người xuất hiện trên tinh thể khác, khoảng cách tinh vực không xa.
Bốn người vui mừng, vội vàng mở truyền tống lần nữa, nơi này vẫn trong lãnh địa hai nhà, cho nên bọn họ chưa an toàn.
Sau vài lần truyền tống, bọn hắn đã rời xa tinh vực, cuối cùng cũng thở ra một hơi.
Lăng Hàn thông tri Đường Vân Nhi lui lại, khó tránh bị tiểu nha đầu oán trách một trận, sau đó bọn họ nghỉ ngơi và hồi phục, về sau tiếp tục chạy đi.
Thẳng đến khi thân thể sắp không chịu nổi, bọn họ mới dừng lại nghỉ ngơi, Lăng Hàn bắt đầu nghiên cứu một góc linh đồ hủy diệt.
Trên lý luận mà nói, đừng nói là hắn, cho dù là Thánh Nhân tới cũng không có khả năng thăm dò ra chân lý của năng lượng hủy diệt, đây chính là tồn tại áp đảo năng lượng cửu tinh, trong cơ thể Lăng Hàn có hàng tỷ vị diện, nó lại có hiệu quả cộng minh thần kỳ với năng lượng hủy diệt, giống như có thể nhẹ nhõm tu hành năng lượng chí cao.