Sau khi thoát khỏi hải thú, rốt cuộc bọn họ đã tới hòn đảo thứ hai.
Đi quanh nửa vòng, bọn họ nhìn thấy bến tàu, lập tức ngang nhiên tiến vào trong.
Hòn đảo này cũng bình thường, bởi vậy dân trên đảo chắc chắn không phải cự nhân.
Sau khi Lăng Hàn phát hiện dân chúng thì không cho rằng hòn đảo này bình thường hơn cự nhân đảo bao nhiêu.
Bởi vì dân cư nơi này có vài cái đầu, ít nhất là hai đầu, nhiều thì năm sáu, có người hơn mười cái đầu.
Thế gian có Đa Đầu tộc sao?
Có.
Trì Mộng Hàm gật đầu, nói: Vào thời đại thượng cổ có Đa Đầu tộc, thiên phú dị bẩm, có thể hình thành vài thức hải, thử nghĩ, chiến lực của bọn họ đáng sợ ra sao?
Ahhh, nói cách khác, có thể hình thành vài tiên đan. Tại sao chủng tộc này lại bị diệt?
Đại Hắc Cẩu nghi hoặc, theo lý mà nói, chủng tộc này phải rất mạnh mới đúng.
Trì Mộng Hàm lắc đầu: Nghe nói, lúc đó có rất nhiều đại tộc cường thế muốn đạt được bí mật của Đa Đầu tộc, không biết vì sao bọn họ hình thành nhiều thức hải, bởi vậy, rất nhiều Đa Đầu tộc bị bắt nghiên cứu, từ đó chủng tộc này bị diệt sạch.
Ai, Lăng Hàn lắc đầu, mang ngọc có tội. Lúc ấy Đa Đầu tộc có vài Thánh Nhân, hơn nữa đều là người có chiến lực kinh thiên, nhưng lúc ấy là thời đại có Chân Long, Chân Phượng và các thần thú khác tồn tại, Thánh Nhân nhiều hơn nữa dùng làm gì?