Rất nhiều người do dự, bọn họ suy nghĩ có nên đi tiếp hay không.
Nhưng đám người Thích Vĩnh Minh, Chung Thiên không cho bọn họ thời gian suy nghĩ, bọn họ đã tiến lên phía trước.
Lăng Hàn sẽ không lùi bước, hắn còn có phần chờ mong, nếu như có thể tiến vào âm phủ, hắn sẽ có cơ hội gia tăng cường độ linh hồn.
Chưa đi được bao xa, bọn họ lại nghe thấy âm thanh giống lần trước.
Quả nhiên, phía trước nhanh chóng xuất hiện một thiết giáp nhân, nó giống với con lần trước.
Thích Vĩnh Minh xông lên tấn công.
Nhưng thiết giáp nhân lại yếu không hợp thói thường, sau khi trúng một chưởng đã bị tiêu diệt, âm hồn hóa thành hư vô, chiến giáp rơi xuống đất.
Chỉ là cấp bậc Chú Đỉnh.
Mọi người nói ra.
Thì ra không phải âm hồn nào ở đây cũng là Sinh Đan cảnh.
Việc này không làm mọi người thở phào nhẹ nhõm, trái lại, bọn họ càng lo lắng.
Thực lực của âm hồn biến hóa thất thường, từ đó nói rõ nơi này có khả năng liên thông với địa phủ, lần sau sẽ là cấp độ gì? Đi!
Luôn có người to gan thực lực mạnh tiến lên.
Bước đi, nơi này có rất nhiều âm hồn bám vào chiến giáp, thực lực chênh lệch rất lớn, thấp chỉ có thực lực Trúc Cơ, cao thì đạt tới Sinh Đan, trước mắt chưa gặp qua cấp bậc vượt qua Chân Ngã cảnh.
Con đường này rất dài, bọn họ đi một giờ, bởi vì đề phòng nên không dám đi quá nhanh, cho dù đi lâu như vậy cũng chỉ đi được ngàn dặm.
Nơi này đi thông nơi nào.
Lăng Hàn lại biết rõ sắp đến cuối cùng, hắn có thể câu thông địa mạch, cảm giác vượt xa những người khác.
Quả nhiên, sau khi đi một lúc, bọn họ đã đi tới cuối cùng.