– Mã huynh, ngươi bảo ta giúp ngươi hạ độc, ta đã hạ, giúp ngươi đối phó tiểu tử này… Tựa hồ không còn trong ước định của chúng ta a.
Dư Chinh xa xôi nói, tựa hồ không nhìn thấy Mã Lãng đã rơi vào trong nước sôi lửa bỏng.
Mã Lãng biết đối phương cũng là người tham lam, đã không lọt mắt chỗ tốt lúc trước, tuy hắn không cam lòng, cũng chỉ có thể nói:
– Tiểu tử này tất nhiên phát hiện một thượng cổ bí tàng, ngăn ngắn hai tháng liền từ Luyện Thể tầng hai đột phá Tụ Nguyên Cảnh, càng tu ra hai đạo kiếm khí, ngươi ngẫm lại xem, bảo tàng kia quý giá cỡ nào? Ngươi ta ép hỏi ra bảo tàng chia đều, tiền đồ tương lai không thể đo lường!
Dư Chinh chỉ biết Lăng Hàn bất phàm, nhưng không nghĩ tới tên này trước đây yếu như vậy, so sánh với nhau, chỉ có được thượng cổ bảo tàng mới có thể giải thích.
Một phế vật cũng có thể thoát thai hoán cốt như vậy, này nếu như hắn nắm giữ thì sao?
Hô hấp của hắn không khỏi ồ ồ lên, trong mắt nhảy lên sát khí, hắn đối với Mã Lãng cũng nổi lên sát ý, chỉ cần phân bảo tàng từ trên người Lăng Hàn, hắn nhất định sẽ phóng ngựa tới giết người diệt khẩu.
– Được, ta giúp ngươi!
Hắn nói xong, liền gỡ bao lưng xuống, từ bên trong lấy ra hai cây chủy thủ, trên lưỡi dao có hào quang màu xanh lấp lóe, đó là kịch độc.
– Vũ Đồng, giải quyết hắn!
Lăng Hàn thuận miệng nói.
– Vâng.
Lưu Vũ Đồng đáp ứng một tiếng, xèo, thân hình thoát ra, phiên như thiên tiên.
Quá nhanh!
Chỉ một nháy mắt, nàng liền xuất hiện ở trước người Dư Chinh, tay phải nâng tay của đối phương, Dư Chinh không tự chủ được múa chủy thủ, hướng về cổ họng của mình vạch một phát.
Phốc!
Máu bắn tung tóe, Dư Chinh lảo đảo trở ra, hắn dùng một tay bưng yết hầu, một tay khác vội vã đưa vào trong ngực tìm kiếm thuốc giải, nhưng gương mặt đang nhanh chóng biến thành màu đen, đợi đến lúc lấy ra một chiếc bình ngọc, thì ánh mắt của hắn đã mất đi ánh sáng.
Oành, hắn ngửa đầu ngã chổng vó, làm sao cũng không thể nào tin nổi, mình sẽ chết ở chỗ này, càng không thể tin tưởng, nữ tử đẹp như Thiên Tiên, lạnh như băng kia, lại nắm giữ thực lực mạnh mẽ như vậy, để hắn ngay cả một chiêu cũng ra không được.
Nhưng không lấp cũng phải lấp, tính mạng của hắn là trói cùng một chỗ với Lăng Hàn.
Lăng Hàn không biết Trần Phong Liệt làm thế nào, ngược lại qua hai ngày sau, đối phương gửi thư, nói hết thảy đều không cần lo lắng.
Nếu đã giải quyết chuyện này, Lăng Hàn liền quyết định tiến vào Thất Phong Sơn, cách tết Nguyên đán còn có một tháng, hắn ít nhất phải tăng tu vi lên tới Tụ Nguyên tầng bốn, này mới có cơ hội đoạt được quán quân của Đại Nguyên luận võ.
—————