Chương 4479: Khai Thiên

Móa, lên cho Cẩu gia! Ngươi đùa Cẩu gia sao! Cây búa nát, Cẩu gia liều mạng với ngươi!

Đại Hắc Cẩu kêu to, nó liều mạng rút cây búa nhưng cây búa không nhúc nhích chút nào, Đại Hắc Cẩu suýt thổ huyết.

Quá mất mặt chó.

Lăng Hàn cũng kinh ngạc, Đại Hắc Cẩu chính là Cửu Đỉnh hợp nhất, nó còn không có tư cách rút Khai Thiên Phủ, chẳng phải Đế tử Đế nữ đến đây cũng chỉ ngồi nhìn? Lão Hắc, để cho ta tới.

Hắn đi tới.

Đại Hắc Cẩu vẫn không cam tâm, nó kêu la nửa ngày sau đó mới bằng lòng thả móng vuốt ra: Phi, nhất định là cây búa này không hợp bát tự với Cẩu gia.

Lăng Hàn vươn tay cầm chuôi cây búa, sau đó hắn hít một hơi và rút lên.

Lập tức, hắn phát hiện trong cây búa truyền tới lực lượng yếu ớt, có thể nói là ba động đang rót vào người hắn.

Lăng Hàn vội vàng buông tay, đây là bản năng của võ giả. Tiểu Hàn tử, làm sao vậy?

Đại Hắc Cẩu hỏi. Vừa rồi ngươi có cảm giác từ cây búa sinh ra chấn động hay không?

Lăng Hàn hỏi. Có, nhưng không ảnh hưởng gì.

Đại Hắc Cẩu rất tùy tiện.

Tốt.

Nhưng mọi người lại cho rằng, ngay cả Lăng Hàn rõ cũng không rút được cây búa nên tìm cớ. Lăng Hàn, nhanh thả ta ra, ta đến rút Khai Thiên Phủ, nếu đạt được Thiên Vũ Tôn Giả truyền thừa, có thể cho ngươi dính chút ánh sáng. Cho ta tới, ta chính là Sinh Đan cảnh bài danh thứ bảy Nam Thiên vực. Ta đến!

Tất cả mọi người kêu lên, bọn họ bắt đầu ra giá, hứa hẹn chỗ tốt, Đại Hắc Cẩu nghe thấy cũng động tâm, mắt chó phát sáng.

Prev
Next