Móa, còn có thể như thế?
Đại Hắc Cẩu gào to.
Nó đã kiểm tra vách tường nhưng không có dị thường gì, trong tay Lăng Hàn lại xuất hiện trận văn, nó có thể không giật mình hay sao? Đây là một cửa vào bị trận pháp che giấu.
Lăng Hàn nói: Theo ta suy tính, cho dù ta không phá giải, cửa vào sẽ tự hiện ra trong thời gian ngắn. Nó xuất hiện khi trận pháp bên ngoài biến mất?
Đại Hắc Cẩu nói.
Lăng Hàn gật đầu: Có thể như vậy.
Trận pháp núi Tử Minh là một thể, cho nên khi trận pháp bên ngoài biến mất, tất cả cơ quan cấm chế ở nơi này mất đi tác dụng. Đại đế truyền thừa, Cẩu gia đến rồi!
Đại Hắc Cẩu xoa xoa móng vuốt, nó rất hưng phấn: Tương lai Cẩu gia thành Đế làm Tổ, các phàm nhân sẽ run rẩy trước mặt Cẩu gia!
Lăng Hàn bật cười: Ngươi có thành Đế cũng là tiểu nhân đắc chí, ông trời bị đui mù rồi. Đi đi đi, tranh thủ thời gian phá trận.
Đại Hắc Cẩu phất móng vuốt, nó mặc kệ Lăng Hàn nói gì.
Trên tường xuất hiện cánh cửa ánh sáng. Tiểu Hàn tử, bên trong có nghi hiểm hay không?
Đại Hắc Cẩu hỏi Lăng Hàn.
Lăng Hàn mở hai tay ra, nói: Ta làm sao biết? Cẩu gia có biện pháp.
Đại Hắc Cẩu cầm một người trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô ra ngoài, nó ném người này vào trong.