Mặc dù Lăng Hàn nói quá lời nhưng không phải không có lý.
Mặc dù dương hồn không mạnh, hơn nữa năng lượng màu đen cũng không phải rất cường đại, nhưng chỉ một chút xíu cũng là tổn thương với bọn họ, nhưng bọn họ bị thương một chút xíu cũng làm thực lực hai âm hồn cấp Giáo Chủ sinh ra biến hóa.
Một khi cân bằng phá hư, bọn họ không còn là hợp tác, mà là ngươi sống ta chết.
Cho nên, các ngươi nên đi thu hoạch thủ hạ của các ngươi đi.
Lăng Hàn lại nói ý kiến của mình lần nữa.
Tây Mạc Vương cùng Hà Thần Vương nhìn nhau, bọn họ không cam lòng.
Nhìn dương hồn đào tẩu?
Món ngon như vậy, thả đi quá mức đáng tiếc, hơn nữa, việc này liên quan tới mặt mũi.
Nhưng Lăng Hàn nói không sai, từ đó hình thành cục diện bế tắc.
Hai đại âm hồn đều quả quyết, bọn họ ấp ủ trận chiến tranh này đã lâu, tuyệt đối không thể bởi vì hai dương hồn mà xuất hiện sai lầm.
Đi.
Lăng Hàn thở ra, hắn nhìn về phía Trì Mộng Hàm, phát hiện đối phương đã đổ mồ hôi lạnh, mặc dù bọn họ đều là hồn thể.
Bọn họ không dám chờ ở đây, ngược lại đã thành công tăng cường hồn thể lên Hóa Linh cảnh, đã đạt được mục, như vậy không cần thiết phải chờ ở đây nữa.