Nghe Lăng Hàn nói thế, âm hồn Hóa Linh sơ kỳ càng tức giận.
Bị hai người Lăng Hàn cướp đi khoáng thạch một lần, hắn đã bị Tây Mạc Vương mắng xối máu chó, hiện tại hai người này không những chạy tới khi tới lượt nó tọa trấn nơi này, càng nói khoác mà không biết ngượng, nói muốn chém nó.
Ha ha, dương hồn đều khoác lác như vậy sao?
Các ngươi muốn chết!
Nó lạnh lùng nói ra. Xử lý nó!
Trì Mộng Hàm nói. Tốt!
Lăng Hàn liên thủ cùng nàng và phát động Thiên Hoa bảo thuật, hồn thể của bọn họ phát sáng, xoát xoát xoát, từng tia sáng chói mắt bắn ra ngoài.
Âm hồn Hóa Linh sơ kỳ giật mình, cường độ hồn thể hai dương hồn kia chỉ là Chân Ngã cảnh, tại sao uy lực liên thủ lại đạt tới Hóa Linh cảnh, còn có thể sánh ngang với nó?
Bất quá, nó đương nhiên cũng không sợ.
Âm hồn không sợ hãi, nó đấu với Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Thi triển thần uy của Thiên Hoa bảo thuật, một kích kích đánh âm hồn lảo đảo, âm hồn có xu thế không địch lại.
Cái kia đại quái hoảng sợ, tại sao hai dương hồn này lại khủng bố như thế?