U Linh Hồn Tinh?
Lăng Hàn nói.
Nữ tử kia gật đầu: Không sai. Sau khi cường độ linh hồn của chúng ta bước vào Chân Ngã cảnh, giết âm hồn bình thường không thể làm linh hồn chúng ta mạnh hơn, chỉ có thể đánh giết âm hồn Chân Ngã cảnh hoặc sử dụng U Linh Hồn Tinh. Sau đó thì sao?
Lăng Hàn nói.
Nữ tử kia không vội, nàng nói: Âm hồn Chân Ngã cảnh vô cùng ít ỏi, hơn nữa không dễ đánh chết như thế…
Nói đến đây, nàng dừng một chút, dường như việc này không thích hợp với Lăng Hàn, gia hỏa này vừa rồi có thể hành hạ âm hồn Chân Ngã cảnh viên mãn đến chết, không thể dùng lẽ thường để suy tính.
Nàng lại nói: Cho nên, nếu có thể luyện hóa U Linh Hồn Tinh, vậy thì đơn giản hơn rất nhiều.
Lăng Hàn cười một tiếng: Ngươi biết nơi nào có lượng lớn U Linh Hồn Tinh? Không sai.
Nữ tử kia gật đầu, nói: Đúng rồi, ta tên là Trì Huyên, đến từ Đông Lâm Đế tộc. Tiếp tục.
Lăng Hàn không có kính sợ Đế tộc, hắn nói rất tùy ý.
Trì Huyên hơi kinh ngạc, người trẻ tuổi này rất bình tĩnh, nghe thấy hai chữ Đế tộc lại không ngạc nhiên, khó trách dám khiêu chiến với Phó Hỏa Dương.
Nàng thu hồi kinh ngạc, tiếp tục nói: Đông Lâm Đế tộc chúng ta sớm đến nơi này, cho nên chúng ta cũng hiểu rõ nơi này một ít.
Nói đến đây, nàng lại ngừng lại.
Lăng Hàn thở dài, đây là mao bệnh gì, muốn hấp dẫn khẩu vị của hắn sao?
Hắn cũng không nói gì, cứ nhìn Trì Huyên.
Trì Huyên thất vọng, gia hỏa này quá bình tĩnh, nàng muốn dùng bí mật đàm phán nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Nơi này có một quặng mỏ U Linh Hồn Tinh.
Nàng nói thẳng.
Lăng Hàn cũng vui mừng, nói: Thật chứ? Đúng thế!
Trì Huyên gật đầu, nói; Nhưng quạng mỏ bị Tây Mạc Vương chiếm cứ, lúc nào cũng có âm hồn cường đại bảo vệ. Đông Lâm Đế tộc ta mời thiên tài các nơi tới chính là muốn hợp lực mọi người chiếm lấy quạng mỏ, chí ít cũng phải cướp được một ít U Linh Hồn Tinh.
Quả nhiên, Lăng Hàn đã đoán được, Thiên Kiêu hội lần này cũng không chỉ kén rẻ cho Trì Mộng Hàm đơn giản như vậy, thậm chí đây chỉ là ngụy trang.