Bảy người Trình Đông Binh rời đi, đương nhiên sẽ không từ bỏ, bọn họ tiếp tục tìm kiếm Đinh Nhất và Đinh Nhị.
Lăng Hàn nhìn bóng lưng bọn chúng biến mất khỏi tiểu viện, trên miệng nở nụ cười lạnh.
Cứ mặc đám người kia đắc ý mấy ngày.
Hắn ngồi xếp bằng xuống và tiếp tục trùng kích Sinh Đan.
Việc này càng làm hắn cảm thấy cấp bách.
Dạng người như hắn sẽ không lùi bước trước áp lực, bị kích thích sẽ có thêm động lực.
Đến!
Hắn lại rút năng lượng hủy diệt ra, bị hắn phân giải và tìm kiếm bản chất.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, hắn không ngừng trải qua thất bại, muốn vượt qua bước này dễ dàng là không hiện thực, hắn gặp phải rất nhiều khó khăn.
Có nên đổi một loại năng lượng tầng thứ cao khác hay không?
Không.
Ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong đầu Lăng Hàn liền bị hắn bác bỏ, hắn đi con đường mạnh nhất, biết rõ năng lượng hủy diệt mạnh hơn còn muốn tìm cái khác, cho dù thành công thành võ tâm của hắn sẽ bị ảnh hưởng.
Thời điểm đột phá bình cảnh gian nan, khi đó hắn sẽ không tự chủ được muốn tránh đi, từ đó hắn sẽ dần dần giống người thường.