Ân?
Nghê Văn Bách kinh ngạc, hắn đánh giá sau chiến lực của Lăng Hàn.
Thật mạnh! Ngươi là ai?
Hắn nghiêm nghị hỏi.
Lăng Hàn phủi phủi tay áo, thản nhiên nói: Lăng Hàn.
Hắn trang bức.
Nghê Văn Bách có xúc động muốn tát Lăng Hàn, nhưng một chỉ của Lăng Hàn lúc trước đã dọa hắn. Hắn nhíu mày: Lăng Hàn? Bài danh trước hai muôi của Chú Đỉnh cảnh không có tên ngươi.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười: Ta bài danh hơn một vạn.
Hắn vừa nói ra lời này, tất cả mọi người giơ ngón giữa với Lăng Hàn, ngươi quá trang bức.
Nhất là đám người Tống Lam, Cát Tường Thiên, bọn họ tận mắt nhìn thấy Lăng Hàn ép Phong Kế Hành bóp nát lệnh bài, còn làm một tên cường giả Sinh Đan viên mãn tự bạo Tiên Đan, thực lực của hắn xứng đáng gọi là Chú Đỉnh đệ nhất nhân… Toàn tinh không.
Hơn một vạn? Ngươi nói mà không đỏ mặt?
Nghê Văn Bách ngạc nhiên, hơn một vạn? Tình huống như thế nào? Người mạnh như thế tại Bắc Thiên vực nhưng có bài danh hơn một vạn?
Nhưng hắn lập tức tỉnh ngộ, đây không phải võ đạo của Bắc Thiên vực đột nhiên đại bạo phát, Lăng Hàn chính là quái thai. Ha ha, không quản ngươi bài danh một vạn hai thứ nhất, ở trước mặt ta, ngươi chỉ có thất bại mà thôi.
Nghê Văn Bách nói ra, tự tin tăng vọt.
Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay, cười nói: Tới đây.
Nghê Văn Bách nhanh chân bước về phía Lăng Hàn, oanh, khí tức của hắn bộc phát..
Lăng Hàn âm thầm gật đầu, mặc dù gia hỏa này này cũng là Cửu Đỉnh nhưng thực lực còn mạnh hơn Phong Kế Hành một đoạn.