Lúc hắn thông qua sa mạc, hắn được các sa nữ nhận chủ và giao chìa khóa cho hắn.
Trước đó, hắn hoàn toàn không biết chìa khóa này có thể làm được gì, nhưng khi hắn đứng trước cửa lớn, hắn giật mình.
Vừa rồi, hắn cố ý đùa giỡn Tống Lam, đương nhiên mục đích chính là chọc nàng tức giận, bởi vì nàng vừa đi thì những người khác sẽ rời đi, như thế hắn có thể dễ dàng mở cửa và đi vào một mình.
Nếu không, hiện tại những người kia cơ bản đã bước vào Sinh Đan cảnh, chiến lực của mỗi người không thua gì hắn, thậm chí Tống Lam còn trên cả hắn, Lăng Hàn có thể ngăn cản những người này tiến vào trong cung điện hay sao?
Hắn hít vào một hơi, hắn cầm chìa khóa và đưa vào lỗ khóa.
Có thể nói chìa khóa bé hơn xa so với cánh cửa, thậm chí không liên quan gì đến nhau, nhưng hết lần này tới lần khác chúng lại vừa với nhau, Lăng Hàn không thể không hoài nghi đây chính là bí mật lớn nhất trong bí cảnh như lời Bạch Liên Tổ Vương nói lúc trước.
Chìa khóa và lỗ khóa rất khớp nhau.
Lăng Hàn tươi cười, hắn chuyển động chìa khoá, hắn, thời điểm hắn xoay chín vòng thì cánh cửa mở ra.
Lăng Hàn không do dự, hắn rút chìa khóa ra và tiến vào bên trong.
Phía trước.
Đột nhiên nội tâm Tống Lam nhớ lại những việc lúc nãy, dường như cảnh này như đã từng quen biết, nàng thông minh tuyệt đỉnh nên dừng bước và xoay đầu lại.
Vừa vặn, nàng nhìn thấy Lăng Hàn lách mình tiến vào trong cửa.
Bị lừa rồi!
Nàng quát một tiếng, ngay sau đó lao về phía cung điện
Nhưng nàng nhìn thấy Lăng Hàn tươi cười với mình nhưng tay phải không chút do dự đóng cánh cửa nặng nề lại