Thương Sơn không dám chủ quan, hắn cũng không lao lên đầu tiên, hắn hít sâu một hơi, sau đó hai tay hóa thành móng vuốt, một trái một phải, một âm một dương, trong lòng bàn tay có ánh sáng đen trắng giao thoa với nhau.
Xèo, cuối cùng hắn đã xuất thủ, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, thật nhiều người đều có cảm giác hoa mắt, bọn họ không thấy bóng dáng Thương Sơn đâu nữa.
Bọn họ hoảng sợ, nếu như Thương Sơn muốn giết bọn họ, có phải chỉ cần xuất một chiêu hay không?
Lăng Hàn chỉ tùy ý đấm ra một quyền, hắn không cần vận dụng tiên pháp gì, hắn chỉ xuất một quyền rất đơn giản.
Nhưng một quyền đơn giản như vậy lại có thể đánh bại Hoàng Long.
Ầm, Thương Sơn bị đánh bay ra ngoài.
Mọi người khiếp sợ lần nữa, đây là tình huống như thế nào, tại sao Thương Sơn lại bay ngược về phía sau?
Lần thứ nhất còn có thể nói là chủ quan, nhưng lần thứ hai thì sao? Chẳng lẽ Lăng Hàn cường đại như thế?
Tuyệt đối không có khả năng.
Cho nên chỉ có một nguyên nhân, đó chính là Lăng Hàn quá cường đại.
Tê, Tứ Đỉnh đỉnh phong không hề có lực hoàn thủ trước mặt hắn, thực lực gia hỏa này mạnh bao nhiêu?
Ngũ Đỉnh? Lục Đỉnh?
Nơi này có mấy tên nữ tu giả, đôi mắt bọn họ lóe sáng.
Thiên tài võ đạo lại là thiên tài Đan sư, cả hai kết hợp với nhau còn chói mắt hơn cả Cam Bình, Lâm Thất.