Lăng Hàn không vui không buồn, hắn không hưng phấn khi chiến thắng đối thủ như vậy, bởi vì đây là chuyện đương nhiên, cần đặc biệt vui vẻ hay sao?
Nhưng hắn hài lòng với thu hoạch hiện tại.
Một đan lô rất lớn, một môn kỹ pháp cấp bậc Tôn Giả, còn có linh đồ năng lượng hủy diệt, đây là thứ vô cùng trân quý.
Hắn lục xoát thân thể nam tử áo xanh, hắn phải thu Thiên Văn ngọc trở về, còn có pháp khí tượng đá là mặt hàng cao cấp, có lẽ chín thành Chú Đỉnh không thể ngăn cản một kích của nó, hắn không thu được viên Đạo Thạch nào.
Lăng Hàn cảm khái, sau khi có tinh võng, muốn đánh cướp sẽ không có thu hoạch quá nhiều.
Hắn lại đi dược viên quan sát một chút, đáng tiếc nơi này bị bỏ hoang thời gian quá dài, phần lớn tiên dược đã chết héo, ít có vài cọng còn sống, quả của chúng không đủ năm, cho nên không thể dùng chế thuốc, Lăng Hàn chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
Được rồi, đi thôi.
Lăng Hàn rời khỏi Kim phủ, hắn ngự khí bay về đế đô.
Hắn đi vội trong đêm tối, hắn trở về đế đô trong thời gian năm ngày, từ khi tu vi tiến thêm một bậc, tốc độ của hắn đã tăng lên rất nhiều.
Hắn lên tinh võng liên lạc với đám người Nữ Hoàng, cho nên sau khi trở về đế đô, hắn lập tức đi tìm Đường Nghiêm.
Rốt cuộc ngươi cũng trở về!
Đường Nghiêm nhìn thấy Lăng Hàn, hắn như trút được gánh nặng. Ngươi không có số tài khoản tinh võng sao? Nhanh đi đăng kí đi, cũng thuận tiện liên hệ.
Nếu vì thuận tiện, Lăng Hàn đã sớm kết giao hảo hữu với Đường Nghiêm trên tinh võng, nhưng làm như vậy sẽ bại lộ bí mật hắn là “Tinh không đệ nhất nhân”.