Chỉ mấy giờ sau, Lăng Hàn đã trở về đế đô.
Hầu ca tùy ý rời đi, Lăng Hàn lại có chủ ý của mình.
Trong một tháng này hắn vẫn khổ tu Yêu Hầu quyền, hoàn toàn nhập tâm đến mức mất ăn mất ngủ, mỗi ngày nghỉ ngơi không cao hơn một giờ, thực sự cần cho đầu óc nghỉ ngơi một tí.
Trong trạng thái như vậy, đương nhiên hắn không có thời gian lại nghĩ leo lên tinh võng.
Mỗi lần lên tinh võng, hắn lập tức nhận được một đống tin tức xin hảo hữu.
Đạo hữu, có chuyện quan trọng thương lượng. Người trẻ tuổi, lão phu là Cửu Phong Thánh địa. Huynh đệ, liên lạc một tí.
Phần lớn tin thông báo đều có ghi chép phụ, Lăng Hàn chỉ xem vài cái liền không xem tiếp, lần này hắn đăng nhập không phải đánh bài danh hay là kiếm tiền, hắn nghe Hầu ca nói tinh võng còn có công năng khác gọi là thời gian thất.
Trong thời gian thất, thời gian trôi qua nhanh hơn trạng thái bình thường rất nhiều, cùng loại với Luân Hồi thụ, chỉ nhằm vào linh hồn.
Nhưng mà thời gian thất thu phí rất cao, phi thường cao.
Cho dù gia tốc gấp đôi thời gian một ngày cũng thu một trăm tinh tế tệ, gấp ba thu năm trăm, gấp mười thu một vạn, gấp trăm lần thu năm trăm vạn!
Mặc dù Lăng Hàn kiếm lời chút tiền nhưng nhiều lắm cũng là có thể lựa chọn tu luyện gấp hai trong vài ngày.
Nhưng Hầu ca lại tài đại khí thô, hắn lựa chọn cho Lăng Hàn thời gian thất tốt nhất, bởi vì hắn có tiền.