Bốn ngày, năm ngày, sáu ngày, Mẫu Kim không hề biến hóa.
Đây là gia hỏa kinh khủng, hỗn độn khí rũ xuống, đối kháng năng lượng hỏa diễm, hoàn toàn không thua.
Lăng Hàn cảm khái, Mẫu Kim thật trâu bò, không được luyện chế, chỉ là vật liệu thuần túy lại kinh người như thế, khó trách ngày sau dung nhập uy lực Tổ Vương lại có thể quét ngang thiên hạ.
Phải biết, Đại Đế cũng có ngày già đi, Mẫu Kim sẽ không.
Vạn cổ trường tồn, vạn kiếp bất diệt.
Lăng Hàn không có gấp, dựa theo cách nói của Ngũ Thanh Hư, cho dù nằm trong Thiên Đạo Hỏa, Mẫu Kim cũng bị dung luyện trong ba mươi sáu ngày mới có thể có chút biến hóa.
Sau mười mấy ngày, Lăng Hàn miệng đắng lưỡi khô, cho dù hắn có thủy thuẫn bảo vệ, hắn vẫn bị hỏa diễm đun khô, không chỉ thân thể khô nóng, ngay cả linh hồn cũng như vậy.
Trong thức hải của hắn bị gieo xuống một ngọn lửa, nó không ngừng lan tràn, dường như nó sắp biến thành lửa lớn và đốt hắn thành than cốc.
Lăng Hàn kiên trì, bí lực trong người không ngừng lưu chuyển, Tiên đạo cơ tỏa ra khí tức hồng hoang viễn cổ áp chế hỏa diễm đáng sợ.
Thật khủng bố, cho dù Lăng Hàn chỉ phỏng đoán ký hiệu hỏa diễm mà thôi, hắn lại như thiêu thân lao vào lửa.
Ngay cả như vậy, Lăng Hàn vẫn không dừng lại.
Chỉ cần còn có thể kiên trì, hắn sẽ không từ bỏ.
Hai mươi ngày! Ba mươi ngày!
Lăng Hàn hiện tại như tháo sạch nước trong người, toàn thân khô quắt, cho dù có người quen nhìn thấy hắn cũng không thể nhận ra.
Hắn hiện tại như một thây khô, khác biệt ở chỗ hắn còn thở.
Có một ít biến hóa.
Hắn nói thầm trong lòng, khóe miệng nở nụ cười, rất khó nắm giữ ký hiệu hỏa diễm, hắn luôn quan sát và lĩnh ngộ, cuối cùng đã có một ít tiến triển.
Ba mươi hai ngày, ba mươi lăm ngày, ba mươi sáu ngày!