Phi toa xuyên qua từng tiết điểm, cũng ném khoảng cách vô tận về phía sau.
Dù là như thế, nửa năm sau, phi toa mới có thể đi tới Huyền Nguyệt tinh.
Huyền Nguyệt tinh là một tinh thể lớn, mặc dù chưa từng xuất hiện Tổ Vương nhưng đã xuất hiện mấy vị Thánh Nhân, bởi vậy, trên Huyền Nguyệt tinh có mấy Thánh Địa, ví dụ như Kim Nguyên Thánh Địa, Xích Hỏa Thánh Địa, Vô Niệm Thánh Địa.
Nhưng đều là quá khứ, Thánh Địa đều không có Thánh Nhân tọa trấn, đã sớm hóa đạo quy thiên.
Nhưng Thánh Nhân dù chết, Thánh khí vẫn còn lưu lại, có thể tồn tại thời gian rất dài, sở dĩ những Thánh Địa vẫn cường đại, người người đều tôn kính.
Bởi vì một Thánh khí cũng có thể chém giết Tôn Giả dễ dàng.
Hơn nữa, trong Thánh Địa khẳng định có lưu lại công pháp Thánh Nhân, chỉ cần học được một chút xíu, chiến lực sẽ nghiền ép cùng giai, tự nhiên càng làm Thánh Địa cao cao tại thượng.
Ầm!
Tiểu la lỵ điều khiển phi toa hạ xuống, nhưng nếu nàng điều khiển thì làm sao có thể hạ xuống an toàn?
Trong va chạm rất mạnh, Đường Vân Nhi hưng phấn hét lên.
Lăng Hàn im lặng, người lớn của nàng dạy nàng thế nào?
Đường Vân Nhi thu hồi phi toa, lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, nàng nhìn thấy phía dưới có kiến trúc, còn tưởng rằng là tông mô nào, kết quả đụng vào mới biết được đây là nơi bỏ hoang.
Lăng Hàn thả đám người Nữ Hoàng ra, nửa năm qua, mọi người không thể hấp thu lực lượng thiên địa, tu vi dừng lại không tiến.