Loại cảm giác đói bụng này không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại ném không đi, luôn luôn có cảm giác không thoải mái.
Hiện tại, lượng lớn bí lực liên tục rót vào vị diện trong cơ thể, tự nhiên cũng cho Lăng Hàn có cảm giác được ăn chút gì đó.
Tẩy Trần Trì tích lũy suốt hai ngàn năm mới mở ra, tích lũy mạnh cỡ nào?
Lăng Hàn không nói gì, im lặng phát tài mới là vương đạo.
Một ngày trôi qua, không gian bảy vị diện trong người Lăng Hàn bị lấp đầy, trong đoạn thời gian này, hắn cũng mượn nhờ Tẩy Trần Trì liên thông tất cả vị diện trong cơ thể.
Đây là việc rất nhỏ, chỉ cần đáp cầu dắt mối là có thể mở ra.
Nhưng Lăng Hàn không thể hấp thu thêm năng lượng, rất đơn giản, năng lượng Tẩy Trần Trì đã hao hết.
Việc này quá kinh khủng, chỉ một ngày mà thôi, Tẩy Trần Trì đã cạn?
Chín người khác khó hiểu đứng lên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, không phải đã nói có thể hấp thu ba ngày, hiện tại còn chưa tới một ngày rưỡi đấy.
Xảy ra chuyện gì? Tại sao ta không thể hấp thu chút năng lượng nào? Ta cũng thế. Đúng vậy.
Chín người khác mờ mịt, Lăng Hàn cũng đứng lên, gia nhập vào hàng ngũ “ta cũng ngơ ngác”.
Bọn họ vẫn chưa hết hi vọng, tiếp tục ngồi vào trong nước, chờ Tẩy Trần Trì tỏa ra năng lượng lần thứ hai, nước ao vẫn như vậy, không còn năng lượng cung ứng.
Ba ngày sau, đại thái giám Chu Kỳ xuất hiện, dẫn dắt đám người ra ngoài.