Ngươi muốn trả thù thế nào?
Đường Vân Nhi nói: Nói rõ trước đã, đừng nghĩ trông cậy vào ta giúp ngươi, ngươi đẹp trai nhưng không đáng yêu!
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười: Không cần ngươi hỗ trợ! A, ngươi cho rằng mình có thể địch nổi thế lực Sinh Đan cảnh hay sao?
Tiểu la lỵ rất kinh ngạc.
Trước thực lực nghiền áp tuyệt đối, cho dù Lăng Hàn sử dụng biện pháp gì cũng khó chống cự hai nhà Lôi, Bàng.
Lăng Hàn lắc lắc ngón tay: Tiểu nha đầu, không nên cả ngày chỉ nghĩ trong đầu việc chém chém giết giết, người thông minh như ta, chẳng lẽ chỉ biết xông lên đánh nhau chính diện.
Đường Vân Nhi lập tức hưng phấn: Có phải đi phóng hỏa hay không?
Nghe được từ phóng hỏa, bảy tiểu oa nhi hưng phấn, việc này chơi rất vui.
Lăng Hàn xạm mặt lại, tiểu hài tử hiện tại xảy ra chuyện gì?
Hắn lắc đầu: Không phóng hỏa. Ngươi báo thù thế nào?
Đường Vân Nhi không hiểu.
Lăng Hàn tươi cười, hắn lấy ra một viên Thủy Tinh Nguyên, cười nói: Ta bán viên Thủy Tinh Nguyên này cho Bàng gia. Đẹp trai, đại thúc, đầu óc ngươi hồ đồ sao?
Đường Vân Nhi duỗi bàn tay nhỏ vuốt trán Lăng Hàn: Kỳ quái, không nóng, tại sao lại biến thành ngu ngốc?