Đế đô cũng nghênh đón thời kỳ yên tĩnh, nó lại vui vẻ phồn vinh, lúc lực lượng thiên địa càng nồng đậm hơn xưa, tốc độ tu luyện của mỗi người cũng tăng vọt, tiến cảnh nhanh đến mức dọa người.
Một đêm trôi qua.
Lăng Hàn thức dậy như thường ngày, mở cửa, đi vào trong sân, hắn chuẩn bị tu luyện nhưng hắn lại há hốc mồm, vẻ mặt ngạc nhiên.
Bởi vì trong sân của hắn có một cây đại thụ cao lên tận trời, cao chừng trăm trượng.
Hắn có thể khẳng định trăm phần trăm đất, hoa cỏ trong tiểu viện này đêm qua, cao nhất cũng không cao ngang người.
Gặp quỷ, tại sao nơi này xuất hiện một gốc đại thụ?
Ai rảnh đến mức nhàm chán, đêm hôm khuya khoắt còn tới đây trồng cây?
Hơn nữa, cho dù thật sự có người trồng cây, tại sao hắn không biết?
Gốc cây lớn như thế này không đơn giản như dời từ trong chậu ra ngoài.
Nếu có thể làm được việc này, thực lực của người trồng sẽ đáng sợ tới cực điểm.
Lăng Hàn nhìn chung quanh, hắn càng kinh ngạc, bởi vì không chỉ có một gốc đại thụ, mà là chung quanh đều như thế.
Hắn leo lên đỉnh đại thụ, sau đó nhìn chung quanh, chỉ thấy toàn bộ đế đô biến thành rừng rậm, khắp nơi đều là đại thụ như thế, cây cối xanh um tươi tốt.
Đã xảy ra chuyện gì, tại sao đế đô biến thành như vậy trong một đêm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?