Đúng rồi. Thiên Bộ, Sinh Đan Cảnh rốt cuộc là cảnh giới gì?
Hồng thái sư hỏi. Trên thực tế hắn đối với tu vi ngoài Khai Khiếu Cảnh, hoàn toàn không biết gì.
Hồng Thiên Bộ hơi trầm ngâm, nói: Trên Khai Khiếu là Tầm Bí Cảnh, Cái này được gọi là đỉnh Phàm Cảnh. Từ Tầm Bí đi lên, sẽ nhảy Tiên Môn. Nếu có thể phóng qua, trình độ sinh mạng sẽ có biến hoa đến nghiêng trời lệch đất. Do đó… bước vào tiên đồ.
Hắn dừng một chút, nói: Ta không biết Sinh Đan Cảnh cụ thể là cảnh giới gì. Nhưng bệ hạ hiển nhiên đã bước vào tiên đồ. Tiên đồ!
Trong lòng Hồng thái sư run lên. Từ điển tịch cổ đại có thể thấy, bọn họ tu luyện chính là vì leo lên tiên đạo. Cho dù là Khai Khiếu, Tầm Bí Cảnh lại chỉ có thể xem là Phàm Cảnh. Sau khi phóng qua tiên môn, mới có thể chân chính bước vào tiên đồ.
Nói cách khác, Trần Phong Viêm đã là tiên nhân. Tuy rằng rất có khả năng là tiên nhân yếu nhất, nhưng so với những người phàm tục bọn họ mà nói, không biết phải vượt qua gấp bao nhiêu lần.
Hắn không khỏi nghĩ đến lúc đầu Trần Phong Viêm đi từng bước một đạp lên không trung. Cảnh tượng này khiến cho người ta chấn động tới mức nào?
Trần Phong Viêm đã không phải là người phàm, mà là tiên! Thiên Bộ, vậy chúng ta vẫn nên thành thật đi.
Hồng thái sư nói. Không chỉ Trần Phong Viêm, cho dù là một Trần Thái Thanh cũng có thể chống lại ngươi. Nói không chừng những hoàng tử khác cũng có thực lực như vậy.
Hồng Thiên Bộ lại tràn đầy tự tin, nói: Bệ hạ tạm thời để qua một bên. Chỉ có điều, Trần Thái Thanh lần này ra tay, trái lại khiến cho trong lòng ta trấn tĩnh. Mấy hoàng tử này vốn rất biết cách che nấp, căn bản không biết bọn họ có thực lực gì. Nhưng ngày hôm nay sau khi hắn cùng ta giao thủ, ta lại có phần nắm chắc.