Lăng Hàn càng cảm thấy hứng thú, nói:
Đây là thủ đoạn gì vậy? Ngươi trông cậy ta sẽ cho ngươi biết sao?
Hồng Thiên Lượng cười giễu cợt. Nói một chút cũng sẽ không rơi mất khối thịt nào.
Lăng Hàn cười nói. Được rồi, ngươi không nói ta cũng có thể đoán được vài phần. Điều này không ngoài hai loại khả năng. Đầu tiên, ngươi tu luyện trảo pháp nào đó. Đây là uy năng của trảo pháp. Thứ hai, ngươi có công pháp nào đó, có thể lấy ra năng lượng tầng thứ cao hơn, cường hóa công kích của ngươi.
Hắn vừa nói, vừa lưu ý tới biểu tình biến hóa của Hồng Thiên Lượng, sau đó lại bổ sung một câu: Ta đoán là nguyên nhân thứ hai.
Hồng Thiên Lượng không khỏi biến sắc. Nhưng hắn lập tức liền lộ ra nụ cười tự tin: Ngươi chính là đoán được thì đã sao? Căn bản không có khả năng nắm giữ! Phải vậy không?
Lăng Hàn cười nói.
Cái này chỉ là nhất thời. Khi cùng Hồng Thiên Lượng so chiêu, hắn quả thực không có khả năng nắm giữ. Nhưng nếu mở ra cho hắn một cánh cửa sổ, để cho hắn thấy được bầu trời khác, vậy Lăng Hàn tin tưởng, nắm giữ loại năng lượng này chắc hẳn chỉ là vấn đề thời gian. Lăng Hàn, giao ra Dưỡng Nguyên hồ lô!
Hồng Thiên Lượng từng bước ép sát.
Lăng Hàn lắc đầu: Nhường ngươi mấy chiêu, ngươi thật sự cho rằng mình rất trâu bò sao?
Hắn bắt đầu phản kích, tần suất công kích triển khai. Trong Yêu Hầu Quyền đánh ra, trực tiếp chồng hai mươi tầng lực lượng.
Ầm ầm ầm.
Quyền này giống như dời núi lấp biển.
Hồng Thiên Lượng tất nhiên không sợ, vung trảo đón đỡ.
Ầm.
Hai người có thể nói là lần đầu phát sinh trùng kích chính diện thật sự. Nắm đấm cùng trảo va chạm vào nhau, nhất thời quấy nhiễu không khí gần đó, hóa thành cơn lốc mãnh liệt.
Sắc mặt Hồng Thiên Lượng đại biến, không tự chủ được nhảy lui về phía sau. Trong nháy mắt sắc mặt thay đổi đến mức đỏ bừng, về sau lại trở nên tái nhợt, sau đó lại đỏ bừng, giống như đang thay đổi khuôn mặt ạ.