Tống Vũ là một hoàng đế, nhưng đối mặt Trầm gia hắn cũng mất đi uy nghiêm, huống hồ hắn cùng Trầm gia cũng chưa có cừu hận gì, ngày đó hắn không vì Tống Nam Minh thụ thương mà trở mặt cũng là một cử chỉ sáng suốt, nếu như ngày đó hắn ở lại Dược gia, nói không chắc hắn cùng Tống Nam Minh cũng sẽ bị Trầm gia hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, giết sạch hết bọn hắn.
– Ta… Ta không cam lòng.
Tống Nam Minh cắn răng nói, lúc trước hắn bị đánh cho tàn phế, nếu như không phải bởi vì sử dụng đan dược tốt nhất, hắn căn bản không khôi phục được.
– Hừ, có cái gì không cam lòng? Dược gia đã trở thành lịch sử, mà Trầm gia đối với chúng ta cũng sẽ không tạo thành uy hiếp gì, bọn họ không có hứng thú làm hoàng đế, dù sao cũng phải xen vào một đống chuyện hư hỏng! Ngươi an phận một chút cho ta.
Tống Vũ hừ lạnh một tiếng, liền rời đi.
Địa phương nguyên lai của Dược gia cũng đã biến thành Trầm gia, ở trong đó chỉ là vài chỗ phía trước bởi vì chiến đấu bị hủy đi, rất nhanh là có thể chữa trị trở về, mà hiện tại mọi người Trầm gia đều từ Ngọa Hổ thành di chuyển tới đây, đem vào ở Vương thành!
Trước đó những thế lực quan hệ rất tốt cùng Dược gia, giờ khắc này đều dồn dập bỏ qua Dược gia một bên, đều lấy lòng với Trầm gia, trong mấy ngày này, người đến Đan Vương Các tặng lễ nhiều vô cùng, hơn nữa đều là đại lễ, Trầm Tường chỉ là chọn lựa một ít dược liệu, cái khác đều lưu cho Trầm gia.
Giết chết sau khi Trầm Phú Vinh, Trầm Tường ở trong bao trữ vật kia tìm được một hạt Chân Nguyên đan, đây cũng là Linh cấp thượng phẩm đan, vô cùng trân quý, Đan Vương Mạnh Bá của Nam Vũ quốc cũng khó mà luyện chế ra!
Mỗi lần luyện đan, Tô Mị Dao đều sẽ đi ra ở chung một chỗ cùng Trầm Tường, có đôi khi nàng sẽ lau mồ hôi cho Trầm Tường, có đôi khi sẽ cười trên sự đau khổ của người khác, có đôi khi sẽ cổ vũ Trầm Tường, tình cờ còn có thể đùa giỡn hoặc là mê hoặc Trầm Tường một thoáng.
Trầm Tường bĩu môi nói:
– Nàng thất bại nổi, nhưng ta không thể được, hiện tại chỉ có ba phần tài liệu.
Hắn kinh thán năm đó lúc Tô Mị Dao học tập luyện đan nắm giữ tài nguyên phong phú, lại có thể thất bại rất nhiều lần.
– Hảo đệ đệ, đừng nản lòng chứ, nhân gia chỉ là nghĩ đến chuyện năm đó, rất là hoài niệm.
Tô Mị Dao cầm khăn lụa đi tới, mặt lộ vẻ cười ngọt ngào lau chùi mồ hôi trên mặt Trầm Tường.
Trầm Tường hít mùi thơm cơ thể thấm vào lòng người kia của Tô Mị Dao, cảm thụ tay ngọc mềm mại của nàng thỉnh thoảng xoa xoa trên gương mặt hắn, điều này làm cho hắn cảm thấy có một loại hạnh phúc nói không ra lời.
Nghỉ ngơi qua đi, Trầm Tường tiếp tục luyện chế…
Lần thứ hai, hắn vẫn là thất bại, tương tự là thất bại ở giai đoạn xử lý Thiết Nguyên quả.
Lần thứ ba, hắn thành công giải quyết Thiết Nguyên quả kia, nhưng ở thời điểm ngưng đan cuối lại không cách nào khống chế nhiều loại dược liệu cùng dược khí dung hợp, dẫn đến bên trong Viêm Long bảo lô xảy ra nổ tung!
– Lão tử thực sự là phá sản a, ngăn ngắn hai canh giờ, gần như 400 ngàn đại linh tệ cứ như vậy bốc hơi rồi.
Trầm Tường nằm trên mặt đất, nhìn những khí vụ phiêu tán trong mật thất, một mặt đau lòng.
Trầm Tường càng đan dược tiếp xúc đến đan dược cao cấp hơn, càng rõ ràng tại sao luyện đan sư lợi hại sẽ ít như vậy, bởi vì đại đa số người đều không tiêu hao nổi linh dược, hắn xem như là hơi có thiên phú, hơn nữa còn có Viêm Long bảo lô phụ trợ, luyện chế Phàm cấp thượng phẩm này cũng liên tục thất bại ba lần! Huống chi người khác?
– Mị Dao tỷ, ngươi hôn ta một cái, như vậy ta mới có động lực, lần lượt thất bại, ta có chút sợ hãi.
Trầm Tường sợ hãi nói, sau khi nói xong, vẫn một mặt cười khúc khích.
Tô Mị Dao kiều thối một tiếng:
– Ngươi tiểu bại hoại này, lại giả ngu với ta! Cùng ta nói đùa thì được, ngươi tuyệt đối đừng nói loại lời nói này cùng sư tỷ của ta, bằng không mặt ngươi ít nhất phải đắp thuốc vài ngày.
Trầm Tường cười cợt nói:
– Cái này ta đương nhiên biết, Mị Dao tỷ lại không phải là không có hôn qua ta, hôn lại một thoáng cũng không có cái gì đi.
Lần trước Trầm Tường đạt được Viêm Long bảo lô, Tô Mị Dao nhất thời vui vẻ, liền hôn khuôn mặt Trầm Tường một cái, nhưng không nghĩ tới Trầm Tường vẫn ghi nhớ.
– Nghĩ hay lắm, ngươi còn như vậy, sau này ta sẽ không để ý đến ngươi.
Tô Mị Dao hừ nhẹ nói, nhớ tới ngày đó nàng hôn môi Trầm Tường, mặt nàng không khỏi hơi nóng lên, hai đám mây ửng đỏ say lòng người hiện lên, làm nàng càng thêm phủ mị mê người, Trầm Tường nhìn thấy mà sững sờ.
– Hừ, khẩn trương luyện đan đi!
Tô Mị Dao mặt càng đỏ hơn, nàng dậm chân, hờn dỗi một tiếng, liền hóa thành một đạo bạch quang, tiến vào trong giới chỉ kia.
Trầm Tường có chút mất mát, bất quá hắn biết nếu muốn thu được phương tâm mỹ nhân, nhất định phải làm cho mình cường đại lên, nghỉ ngơi chốc lát, Trầm Tường lần thứ hai chăm chú luyện đan, nếu như lần này thất bại nữa, hắn phải đi mua dược liệu.
Hơn nửa giờ, trong mật thất truyền đến tiếng cười tà ác của Trầm Tường:
– Ha ha… cuối cùng Lão tử cũng thành công, chỉ nửa ngày thời gian, ta liền học được luyện chế Đại Nguyên đan, ha ha…
Sau khi Tô Mị Dao cùng Bạch U U nghe thấy tiếng cười buồn nôn kia, đều dồn dập từ trong giới chỉ chạy ra.
– Sau này đừng có cười khó nghe như thế này nữa, bằng không ta sẽ bẻ răng ngươi.
Thanh âm lạnh như băng kia của Bạch U U truyền đến, làm cho Trầm Tường đang vui vẻ giống như ăn phải con ruồi, vội vàng thu tiếng cười loại này lại, đóng chặt miệng, rất lo lắng Bạch U U thật sự sẽ bẻ hết răng của hắn.