Hắc Phong bang bang chủ là một lão nhân cường tráng, khoác một cái áo choàng da thú màu đen, xem ra uy phong lẫm lẫm, bất quá thời điểm hắn vừa nhìn thấy Trầm Tường, cặp mắt kia của hắn giống như ánh lên một vệt khiếp sợ.
Trầm Tường tinh tế phát hiện ra vẻ khiếp sợ của hắn, trong lòng cười thầm, cao giọng nói:
– Hắc bang chủ, ta là tới nói cho ngươi biết một chuyện, ngày hôm nay lúc ta từ ngoài thành trở lại, có người giả mạo người Hắc Phong bang tới giết ta.
Con ngươi Hắc Phong bang chủ đột nhiên co rút lại, hỏi:
– Làm sao ngươi biết bọn họ là giả mạo Hắc Phong bang?
Khóe miệng Trầm Tường hơi vung lên, cười nói:
– Tuy rằng bọn họ có hơn ba trăm người, nhưng toàn bộ bị ta giết chết, ta nghĩ người Hắc Phong bang hẳn là không yếu như vậy đi!
Từ sáng ngày hôm nay, Hắc Phong bang liền nhận được tin tức, núi rừng ngoài thành bốc cháy, bọn họ phái ra ba trăm người không hề có tin tức, bây giờ thấy Trầm Tường bình yên vô sự trở về, bang chủ kia tâm đều nguội lạnh hơn phân nửa.
Hắc Phong bang chủ nghe được Trầm Tường nói, bắp thịt trên mặt hơi co rúm, bởi vì ba trăm người chết đi kia đối với Hắc Phong bang bọn hắn mà nói phi thường trọng yếu, nhưng hắn lại không thể thừa nhận đó là người Hắc Phong bang bọn hắn.
Người đi theo ở phía sau Hắc Phong bang chủ cũng có mấy người hiện ra vẻ kinh ngạc, Trầm Tường suy đoán bọn họ nhất định là biết Hắc Phong bang phái người đi giết hắn, vì lẽ đó những người này hẳn là người Dược gia.
– Định lực của Trầm công tử thật là để tiểu nữ tử bội phục sát đất, nếu như có thể, tiểu nữ tử nguyện ý cả đời hầu hạ Trầm công tử, làm nha hoàn cho Trầm công tử.