Đương nhiên là có dùng, cái này có thể cho chúng ta nhúc nhích nhanh hơn.
Trầm Tường nhếch miệng cười cười, lấy Địa Ngục Linh Chi ra chia làm hai phân, cho vào trong miệng hai nữ nhân, cho mỹ nữ ăn, cũng làm cho Trầm Tường khá là hưởng thụ…
Tuy Địa Ngục Linh Chi không thể làm cho hai nữ nhân hoàn toàn khôi phục thương thế, nhưng mà có thể chữa trị vỡ vụn xương cốt trong cơ thể cho các nàng, có thể cho các nàng đi lại, bất quá hiện tại các nàng không hề có thực lực.
– Hai vị tỷ tỷ, các nàng đến cùng có lai lịch gì? Cừu địch lại lợi hại như vậy, cừu địch của các nàng là ai?
Đây là chuyện mà Trầm Tường rất hiếu kỳ.
Bạch U U lạnh lùng liếc hắn một cái:
– Trên Khế ước không có nói tới ta phải nói cho ngươi những chuyện này, ta có thể không trả lời ngươi!
Tô Mị Dao chỉnh lý mái tóc, nhẹ giọng nói rằng:
– Những sự tình này ngươi đừng hỏi nữa, liên lụy quá rộng, ngươi chỉ là một tiểu nhân vật, vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ, biết những thứ này mà đưa tới họa sát thân, đây chính là không tốt. Bây giờ chúng ta bắt đầu chuyển Thần mạch cho ngươi.
Trầm Tường ngồi xếp bằng trên mặt đất, tập trung lực lượng tinh thần, chờ đợi Thần mạch đưa đến trên người hắn.
Bạch U U cùng Tô Mị Dao đặt tay nhỏ ở trên bụng Trầm Tường, chỉ thấy tay ngọc của các nàng phân biệt bốc lên sương mù một trắng một đen, màu đen là Chí Âm Thần Mạch của Bạch U U, màu trắng là Chí Dương Thần Mạch của Tô Mị Dao, xem ra phi thường thần dị.
Trầm Thiên Hổ cười lớn một tiếng, vỗ vai Trầm Tường, nói rằng:
– Các ngươi tự ôn chuyện đi.
Trầm Tường lặng lẽ cười một tiếng, liền vội vã chạy ra thư phòng.
Đi tới trong sân, Trầm Tường không nói hai lời, kéo tay ngọc mềm mại không có xương kia của Tiết Tiên Tiên, rời khỏi tầm mắt phụ thân hắn, giống như khi còn bé bọn họ lén lút làm chuyện xấu.
Trầm Tường mang theo một tiểu tiên nữ đi tới trạch viện của mình, dọc theo đường đi làm rất nhiều con cháu Trầm gia mê mẩn.
– Tiên Tiên, nàng muốn ở Trầm gia ngốc bao lâu?
Trầm Tường cười cợt xoa xoa lúm đồng tiền nhỏ trên mặt Tiết Tiên Tiên.
Tiết Tiên Tiên chỉ là mặt lộ vẻ e thẹn, nhẹ giọng nói rằng:
– Tiểu Tường ca, ta và phụ thân đi ngang qua Ngọa Hổ thành mới tới thăm ngươi một chút, vì lẽ đó sẽ không ngốc bao lâu.
Khi còn bé, Tiết Tiên Tiên là bởi vì mắc phải quái bệnh mới đến Ngọa Hổ thành cần y, khi đó thân thể Tiết Tiên Tiên rất suy yếu, dung mạo rất xấu rất nhỏ, ở Trầm gia cùng Tiết gia thường thường đều bị người khi dễ, lúc đó chỉ có Trầm Tường là chiếu cố nàng, thường xuyên chơi đùa cùng nàng. Đoạn thời gian kia làm cho nàng rất vui vẻ, hơn nữa Trầm Tường thường thường cổ vũ nàng, làm cho nàng có thể kiên cường tranh đấu cùng ốm đau, đưa cho nàng mấy hạt đan dược trân quý.
Những chuyện này đều được Tiết Tiên Tiên ghi nhớ trong lòng, mặc dù nàng biết Trầm Tường không có linh mạch, không có bất kỳ tiền đồ, nàng cũng quyết định phải gả cho Trầm Tường.
Trầm Tường có chút mất mát, hắn cũng vô cùng yêu thích Tiết Tiên Tiên, khi còn bé, sau khi gia tộc xác định Trầm Tường không có linh mạch, Trầm Tường cũng chưa có bạn chơi gì, cho nên hắn và Tiết Tiên Tiên ở chung một chỗ rất vui vẻ.
– Tiểu Tường ca, nguyên bản gia tộc muốn giải trừ hôn ước cho ta và ngươi, nhưng ta không đồng ý, cho nên bọn hắn cho ta cùng cha đi Dược gia gặp gỡ thiên tài luyện đan kia.
Tiết Tiên Tiên thấy sắc mặt Trầm Tường thay đổi, liền khẽ cười nói:
– Yên tâm đi, ta chết cũng sẽ không gả cho gia hoả Dược gia kia, nghe nói hắn rất xấu.
Tiết Tiên Tiên mười bốn, mười lăm tuổi thì có thực lực Phàm Võ Cảnh tầng sáu, ở bên trong toàn bộ Nam Vũ quốc xác thực là thiên tài trong thiên tài, mà Dược gia cũng có một thiên tài mười sáu tuổi liền có thể luyện chế ra đan dược, ở trong mắt rất nhiều người, bọn họ mới là một đôi.