Chương 243: Hồng Lang

Này vốn là một trong rừng rậm, nhưng phía trước lại là một mảnh đất rất trống trải, ở nơi này còn có thể thấy rất nhiều rễ cây, chỉ bất quá không thấy đại thụ.

Trầm Tường thấy rất nhiều chó sói màu đỏ đang gặm nuốt một ít cây cối, bao vây bốn người vào giữa.

Những này to như một con trâu trưởng thành vậy, hơn nữa ở mi tâm có một mũi kiếm màu đen, hai hàm răng to lớn sắc bén màu đỏ lộ ở bên ngoài miệng, nhìn thấy vô cùng đáng sợ, thân thể những con chó sói này giống như bị huyết ngâm qua, tản ra một mùi hôi thối, từng cỗ từng cỗ ma khí thô bạo kia so với trước đó Trầm Tường gặp phải Hắc Lang còn muốn nồng nặc hơn.

– Là đệ tử Chân Vũ môn, một nữ ba nam!

Trầm Tường thì thào nói, ba nam nhân lớn lên mười phần tuấn tú, nữ cũng dung mạo mỹ lệ, chỉ bất quá bọn hắn đều phi thường tiều tụy, trên người tràn đầy màu đen, trong đó còn có một nam tử trường kiếm bị gảy một đoạn.

Trước đó hắn cứu người của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông, đã bị những người kia giết ngược lại, hiện tại hắn đang suy nghĩ có nên cứu những người này hay không.

– Cứu bọn hắn đi! Ngược lại với ngươi mà nói cũng chỉ là dễ như ăn cháo, hơn nữa bây giờ thực lực của ngươi cũng không cần phải sợ bọn hắn, nếu như bọn họ muốn ra tay với ngươi, như vậy ngươi cũng đừng khách khí!

Tô Mị Dao nói.

Trầm Tường khẽ thở dài một tiếng, lấy Thanh Long đồ ma đao ra, bay vút qua, đáp xuống trước mặt bốn người này.

– Trầm Tường!

Bốn tên đệ tử Chân Vũ môn nhất thời kinh hô lên, lùi về sau hai bước, khắp khuôn mặt là sợ hãi.

Trầm Tường nhìn bọn họ mỉm cười nói:

– Đừng lo, ta không phải tới giết các ngươi.

Đệ tử Chân Vũ môn không hề giống đệ tử của Thú Vũ môn cùng Ngạo Kiếm tông, Trầm Tường từ ánh mắt của bọn hắn liền có thể nhìn ra bốn người này không phải cái loại hận không thể giết chết hắn kia.

Làm Trầm Tường không ngờ tới chính là, bốn người này mạnh nhất chỉ có nữ tử kia, là Chân Võ Cảnh tam đoạn, còn lại đều là Chân Võ Cảnh một đoạn, khó trách bọn hắn sẽ bị truy sát tới đây, có thể chạy xa như thế cũng xem như không tệ.

Ba nam tử kia cũng dồn dập phụ họa, Chân Vũ môn để bọn họ tới chịu chết, liền làm trong lòng bọn hắn ôm hận.

Trầm Tường sáng mắt lên, cười nói:

– Các ngươi rời khỏi Chân Vũ môn, nếu không có địa phương đi, có thể tới Thái Vũ môn tìm ta.

Prev
Next