Trong lòng Trầm Tường cả kinh, Ngô Thiên Thiên đã nói với hắn, đệ tử Ngạo Kiếm tông cùng Thú Vũ môn liên thủ, bảo hắn cảnh giác đệ tử hai môn phái này.
Bên trong Ngạo Kiếm tông có Cam Cửu Kiếm, trước đó Trầm Tường là mạnh mẽ nhục nhã Cam Cửu Kiếm này, Cam Cửu Kiếm không ghi hận trong lòng là không thể nào, nhưng hiện tại Trầm Tường cũng không quan tâm được nhiều như vậy, nếu như đối phương muốn giết hắn, hắn nhất định sẽ hoàn thủ, còn phải dùng thủ đoạn hung tàn giết chết đối phương.
Bắn ra một mũi tên, Trầm Tường dùng tên nỏ thô to màu đen bắt nát một đệ tử Ma môn, sau đó liên tiếp bắn ra vài tiễn, thời điểm những đệ tử Ma môn kia vẫn còn đang nghi hoặc, đã giải quyết bọn hắn.
Thực lực những đệ tử Ma môn này không phải rất mạnh, khoảng chừng Chân Võ Cảnh tam đoạn, mặc dù có chân khí bảo hộ, nhưng đối mặt Càn Khôn chân khí của Trầm Tường, thông qua Ma Nỏ ngưng tụ ra tên công kích, căn bản không đỡ nổi một đòn.
Những Nhân Ma kia đều dừng lại, đệ tử Ngạo Kiếm tông cùng Thú Vũ môn thở phào nhẹ nhõm, nếu như những Nhân Ma này toàn bộ phi tới, bọn họ chỉ có thể bị xơi tái.
Trầm Tường đi tới chỗ bọn họ, trong tay vẫn cầm Ma nỏ kia, chừng mười người này nhìn thấy Trầm Tường đi tới, nhất thời lại căng thẳng lên, như đối mặt đại địch.
Đám người Cam Cửu Kiếm không ngốc, tự nhiên nhìn ra được những Ma nhân này đều là bị người điều khiển, mà vừa nãy truyền đến tiếng nổ mạnh kia, hẳn là người điều khiển bị giết chết, bọn họ thấy Ma nỏ trong tay Trầm Tường, lập tức rõ ràng đây là Trầm Tường cứu bọn họ.
Điều này làm cho trong lòng bọn hắn thật không dễ chịu, bởi vì bọn hắn đều rất muốn giết Trầm Tường, một là bởi vì Trầm Tường giá trị 15 triệu tinh thạch, hai là bởi vì Trầm Tường có tiếng tăm rất lớn, giết chết Trầm Tường cũng có thể nổi danh.
Đại đao cùng cái đuôi to lớn của Hắc Giáp Kình Ngạc va chạm vào nhau, tuôn ra một trận hỏa tinh, Hắc Giáp Kình Ngạc kia cũng phát ra một tiếng hống khiếu, mà Trầm Tường cũng bị cái đuôi mang theo sức mạnh ngàn vạn cân kia quét bay, tuy rằng như vậy, nhưng vừa nãy một đao kia của hắn cũng không có yếu thế, ở mặt trên lưu lại một vết thương, Trầm Tường bay ngược ra ngoài có thể thấy cái đuôi kia nhỏ xuống dòng máu màu đen