Chương 208: Ngạo Kiếm Tông

Đại hán chiến đấu cùng Lãnh U Lan kia điên cuồng hét lên tên mấy người, Trầm Tường suy đoán là những người bị hắn dùng Ma Nỏ giết chết kia, mặc kệ đại hán kia gọi làm sao, cũng không có người từ những trong lều kia đi ra.

Lều vải nơi này đều bị sóng khí lúc chiến đấu bộc phát thổi ngã, lúc này đại hán kia đã biết những người kia sớm đã bị chém giết, điều này làm cho hắn nhất thời giận dữ lên, quay về Lãnh U Lan bổ một đao, nhưng Lãnh U Lan đã ung dung tránh qua, điều này làm cho đại hán kia vừa giận vừa vội.

Trầm Tường bị một đám người vây quanh, đều là một ít Phàm Võ Cảnh mười tầng cùng Chân Võ Cảnh một đoạn, nhưng ở trong mắt Trầm Tường như là chuyện vặt!

– Mọi người cùng nhau tiến lên!

Một người trung niên hét lớn, hắn vừa bước ra một bước, chỉ thấy cánh tay Trầm Tường nhất thời tràn ra một trận kim quang, quay về bọn họ cách không một quyền, một nắm đấm to lớn do chân khí màu vàng kim ngưng tụ ầm ầm đánh ra, một cỗ sát khí khiến người ta nghẹt thở bao phủ những người kia, làm cho bọn hắn rơi vào trong sợ hãi.

Trầm Tường một quyền lại một quyền đánh ra, từng cái từng cái nắm đấm do chân khí ngưng tụ mang theo từng trận sóng khí mãnh liệt, giống như Cuồng Phong sóng lớn cuồn cuộn cuốn tới những người kia, nhấc lên từng tầng từng tầng bùn đất, nắm đấm đánh vào trên thân thể những người kia, ầm ầm nổ tung, giống như sấm sét cuồn cuộn, âm thanh chấn động bát phương, vô cùng doạ người.

– Đương nhiên nhận được, Lãnh nữ hiệp là nhân vật có tiếng vùng này, chúng ta đã sớm nghe nói.

Một người vội vàng nói.

Lãnh U Lan ở chỗ này xác thực phi thường nổi tiếng, bởi vì nàng thường thường chạy tới Sương Kiếm thành hỏi thăm tin tức Trầm Tường, lại tới gần Băng Phong cốc, có đôi khi nàng cũng thuận tiện làm một ít chuyện tốt, thêm vào nàng có một mái tóc bạc chói mắt cùng một khuôn mặt tuyệt mỹ, hành sự lại sấm rền gió cuốn.

Trầm Tường bây giờ là cải trang dịch dung, những người này đều không nhận ra Trầm Tường, mà Trầm Tường cũng chưa hề nói tên cho bọn họ biết, hắn lo lắng bại lộ hành tung của mình, đưa tới phiền phức không tất yếu.

Lãnh U Lan cùng Trầm Tường theo một người từ sơn động tiến vào bên trong vùng mỏ, bên trong nhiều đường hầm vô cùng, này đều có thể đưa đến tác dụng bảo vệ.

Trầm Tường cùng Lãnh U Lan đi tới một thạch thất không quá sáng sủa, hắn ở nơi này nhìn thấy một người trung niên sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn cũng biết là bị thương.

– Đan Nguyên?

Trầm Tường hỏi, trung niên kia gật đầu

Prev
Next