Trầm Tường cả kinh, sau đó Tô Mị Dao và Bạch U U cũng kinh thán liên tục, Lãnh U Lan dĩ nhiên là Băng Hỏa thần mạch! Chẳng trách tăng lên nhanh như vậy.
Trầm Tường lấy ra một mảnh Địa Tâm thần quả đưa cho Lãnh U Lan, Lãnh U Lan cũng không khách khí ăn vào.
– U Lan, không thể nói như vậy, tuy rằng bây giờ ta là Chân Võ Cảnh hai đoạn, nhưng nếu như thật sự đánh nhau, khà khà.
Trầm Tường cười nói.
Sau khi Lãnh U Lan ăn miếng Địa Tâm thần quả kia, hơi nhướng mày, lập tức cười nói:
– Ca, này có thể là đồ tốt!
Nàng nhắm hai mắt lại, hơi hít một hơi, liền mở mắt ra.
Trầm Tường sửng sốt, cho dù là Đan trưởng lão hay Cổ Đông Thần, chí ít cũng phải luyện hóa vài ngày, nhưng nàng lập tức liền quyết định rồi!
– U Lan, muội không muốn luyện hóa một thoáng sao?
Trầm Tường hỏi.
– Không cần, Băng Hỏa chân khí của ta rất đặc thù, có thể tự mình luyện hóa, sau đó hòa vào thân thể của ta!
Lãnh U Lan lại rót cho Trầm Tường một ly rượu thơm ngào ngạt.
– Ca, ngươi nói ngươi mạnh hơn ta, nếu không chúng ta đánh một trận như thế nào?
– Ừm, U Lan muội nên càng nỗ lực tu hành hơn, tràng sóng gió lớn kia rất khủng bố, hiện tại Thái Vũ môn cũng bắt đầu chuẩn bị! Ta sẽ cho muội một ít Trúc Cơ đan.
Trầm Tường trầm trọng nói.
– Không cần, tác dụng của Trúc Cơ đan đối với ta không lớn, tốc độ tu luyện của ta nhanh không phải bởi vì Trúc Cơ đan, là bởi vì Thần mạch cùng địa phương ta tu hành trợ giúp, ca ca ngươi vẫn là giữ cho mình dùng đi!
Lãnh U Lan nàng phi thường cảm kích Trầm Tường giúp đỡ nàng, cho tới nay nàng đều nghĩ làm như thế nào báo đáp Trầm Tường, nhưng lại không biết báo đáp như thế nào, bởi vì Trầm Tường có thể nói là cái gì cũng không thiếu, bản thân còn là một Luyện đan sư bốn đoạn.