Long Tuyết Di như gà con mổ thóc gật đầu, nàng chỉ là muốn nếm thử mùi vị.
Trầm Tường ngồi trên mặt đất, xé lớp vỏ bên ngoài, lộ ra phần thịt quả màu đỏ, xem ra giống như là cà chua vậy, chỉ thấy Long Tuyết Di há miệng thật to, đưa đầu tiến tới, cắn xuống một cái.
Đừng xem nàng là một tiểu nha đầu, ăn cái gì cũng cực kỳ nhanh, Trầm Tường chỉ là hơi chớp mắt, miệng của tiểu nha đầu này liền bất động rồi, mà nàng cũng nhíu lông mi, một mặt suy tư, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm trái đ Địa Tâm thần quả to lớn kia.
– Mùi vị như thế nào?
Trầm Tường cười hỏi.
Long Tuyết Di liếm liếm môi, nhỏ giọng nói:
– Vừa nãy người ta ăn quá nhanh, vẫn… vẫn không nhận ra mùi vị, lại cho người ta cắn một cái nữa, một trái cây to lớn như vậy, cho ta cắn một cái nữa ngươi cũng còn có rất nhiều a! (DG: Cái này làm mình nhớ tới một nhân vật, không biết mọi người có nghĩ ra ko haha…)
Trầm Tường cười cười, nặn nặn khuôn mặt của nàng:
– Được rồi, liền cho ngươi cắn một cái!
Long Tuyết Di vui vẻ, lại lớn lên miệng, cắn một cái, lần này nàng chậm rãi nhai nuốt, ăn rất “ tỉ mỉ “ , bất quá cuối cùng vẫn là nuốt xuống bụng.
– Ăn thật ngon, lại cho ta cắn một cái!
Long Tuyết Di thấp giọng nói, chớp mắt nhìn chằm chằm vào Địa Tâm thần quả.
Trầm Tường bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lấy ra một thanh trường kiếm, chia trái cây thành hai nửa, lúc này hắn thấy tâm quả có một cái hột to bằng nắm đấm, xem ra giống như là một khối bảo thạch bên trong thiêu đốt liệt hỏa, vô cùng mỹ lệ.
– Một người một nửa, đừng hỏi ta nữa nghe chưa!
Trầm Tường thu hột lại, lưu lại sau này nếu có cơ hội sẽ trồng, nguyên bản hắn cũng không tính cho Long Tuyết Di, nhưng không nghĩ tới sẽ lớn như vậy, cho nên hắn cũng rất hào phóng cho nàng một nửa, sau đó hắn lại từ một nửa kia của mình cắt ra vài phân, hắn một lần không thể ăn được nhiều như vậy, hắn là muốn cho Bạch U U cùng Tô Mị Dao nếm thử Địa Tâm thần quả này.
Long Tuyết Di không nghĩ tới Trầm Tường sẽ hào phóng vậy phương, điều này làm cho nàng âm thầm vui vẻ, đồng thời nhìn Trầm Tường lộ ra nụ cười ngọt ngào, nội tâm của nàng vật lộn một phen, cuối cùng làm ra một quyết định gian nan, nàng lấy một nửa của mình kia chia thành hai phân, trả lại cho Trầm Tường một phần.
Quan sát ngũ tôn thú tượng bên trong đan điền, toàn bộ đều là sáng lên mười lăm hạt, đây là ở hắn khống chế mới như vậy, lúc này trình độ chân khí của ngũ tôn thú tượng đều nhất trí, điều này làm cho hắn cảm nhận được lực lượng cùng lúc trước khác biệt một trời một vực, mặc dù bây giờ hắn là Chân Võ Cảnh nhị đoạn, nhưng hắn có tự tin, tay không khiêu chiến Chân Võ Cảnh tam đoạn.
– Lữ gia, xem ta chỉnh ngươi như thế nào! Ta muốn cho ngươi trả giá gấp ngàn lần!
Trầm Tường nắm chặt song quyền, điên cuồng hét lên một tiếng, đại địa bỗng nhiên run lên, mặt đất nứt ra từng đạo từng đạo lan tràn về bát phương, quần điểu nghỉ lại ở trong rừng núi đều bị kinh hãi, kinh hoảng bay đến không trung, trong rừng núi cũng phát sinh từng đợt thú hống.
Trầm Tường giương cánh bay cao, lúc này Chu Tước hỏa dực của hắn có thể lớn có thể nhỏ, thời điểm lớn có thể phi hành càng nhanh hơn, càng thêm mạnh mẽ, đương nhiên tiêu hao cũng nhiều, tuy rằng lúc này hắn dùng chính là Chu Tước hỏa dực nhỏ hơn một chút, nhưng tốc độ so với dĩ vãng hơn gấp mười lần, đôi cánh này tản mát ra hào quang cũng không giống trước đây, trước kia là màu đỏ rực, nhưng hiện tại là chói mắt như ánh mặt trời vậy, nhìn qua giống như là một Thái Dương bay cao!
Trầm Tường ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh phế bỏ lượng lớn Chân Võ Cảnh của Thú Vũ môn, Chân Vũ môn, Tiêu Dao Tiên Hải, ba tháng trôi qua, ba thế lực này đều đang tìm Trầm Tường gây phiền phức, bất quá lại không thấy hình bóng của Trầm Tường đâu, mà thái độ của Thái Vũ môn cũng phi thường kiên quyết, không giao người, cũng không trừng phạt Trầm Tường.