Chương 138: Kiếm Một Bút

Trầm Tường cũng cả kinh, hắn vốn cho rằng dưới tình huống bình thường, kết quả ít nhất phải một hai ngàn năm, nhưng hắn chỉ đi ra ngoài hơn tám tháng đã nở hoa rồi, nói như vậy đại khái là một năm kết quả một lần! Cái này căn bản là loại trái cây bình thường mà!

– Ta đi xem!

Trầm Tường vội vàng chạy tới, trông thấy trên cây nở rộ hai mươi đóa hoa, hắn lập tức cười ha hả:

– Ha ha, Lão Tử sắp trở thành người giàu có nhất.

Đan trưởng lão vỗ đầu của hắn một cái, lạnh lùng nói:

– Chớ có đắc ý, còn chưa có kết quả! Những ngày này ngươi đi làm cái gì rồi hả? Tuy ta rất chán ghét ngươi, nhưng ngươi là người của Thái Đan Vương Viện, ta tuyệt không thể để cho ngươi có nửa điểm sơ xuất, ngươi tốt nhất là bái ta làm thầy, để cho ta truyền thụ cho ngươi thần thông quảng đại, sau đó ta luyện chế Trúc Cơ Đan cho ngươi đột phá.

Trầm Tường dùng ngón tay nhỏ ngoái lỗ tai, cười hì hì nói:

– Vô danh tiểu nha đầu, ngươi nên biết sự tình ta giết chết một Chân Vũ Cảnh của Thú Vũ Môn a, lúc đó ta bị nhốt vào trong cấm địa!

– Đúng vậy, xưng hô thế này chỉ có điên lão đầu kia mới nói như vậy! Ngươi chẳng lẽ…

Đan trưởng lão không ngốc, rất nhanh nghĩ tới điều gì, thân thể mềm mại của nàng có chút run lấy.

Trầm Tường ngửa đầu cười ha hả, tiếng cười tựa như điên lão đầu kia vậy, chỉ thấy hắn lấy ra một tờ khế ước, đưa cho Đan trưởng lão.

– Đây là căn cứ chính xác ta bái sư, tuy sư phó điên điên khùng khùng, nhưng người cũng không tệ lắm, lại chỉ đạo ta rất nhiều, nếu không ta đã sớm chết ở Phiêu Hương Thành.

Trầm Tường đắc ý nói.

Đan trưởng lão có chút run rẩy, nàng từ tờ khế ước bái sư này, có thể tinh tường cảm ứng được khí tức đặc biệt kia của Hoàng Cẩm Thiên.

Đan trưởng lão hít sâu một hơi, mới chậm rãi nói:

– Chưởng giáo cùng Vũ trưởng lão biết không?

– Đương nhiên là biết, bọn hắn đều gọi ta là sư thúc, ngươi không gọi ta cũng không có sao, bởi vì ta biết ngươi hận ta, hơn nữa ta cũng không ép buộc.

Trầm Tường ra vẻ thở dài nói, thu khế ước bái sư kia lại.

– Nếu như ngươi toàn bộ được đệ nhất mà nói, đây chẳng phải là có thể cầm đến rất nhiều sao!

Vân Tiểu Đao cùng Từ Vĩ Long đều phản ứng qua, cũng không khỏi cả kinh.

– Chúng ta trở thành Chân truyền đệ tử, chỉ cho chúng ta mỗi người một trăm Chân Nguyên Đan, năm vạn tinh thạch, cùng một Linh khí tam đoạn rách rưới, sau đó là hàng năm nhận lấy một trăm hạt Chân Nguyên Đan cùng mười vạn tinh thạch.

Chu Vinh ảo não nói, hắn đột nhiên cảm giác mình cần phải giấu diếm thực lực.

– Chúng ta bây giờ đều là võ viện số mười lăm, so với Trầm đại ca thì cao hơn một bậc!

Trong nội tâm Vân Tiểu Đao cũng có chút tiếc nuối, bất quá bây giờ hắn lại thập phần đắc ý, siêu việt Trầm Tường là một mục tiêu của hắn.

– Sao các ngươi đạt được nhiều Trúc Cơ Đan như vậy?

Trầm Tường tò mò hỏi.

– Ta nhặt được, lão Chu kéo ta đi tới chỗ lần trước ta nhặt được Chân Nguyên Đan, chúng ta ở đó tìm hơn ba tháng, cuối cùng đã tìm được một hộp Trúc Cơ Đan, bên trong có tám hạt, chúng ta mỗi người hai hạt, còn có hai hạt cho ngươi!

Từ Vĩ Long hời hợt nói.

Lại nhặt! Trong nội tâm Trầm Tường buồn bực, vận khí của Từ Vĩ Long này cũng thật quá tốt, nhưng nếu như không có Chu Vinh quấn quít chặt lấy, ba người bọn hắn cũng sẽ không ở một chỗ đào khoét ba tháng.

Chu Vinh đắc ý cười nói:

– Ta còn đủ nghĩa khí a, cầm lấy đi! Sáu mươi vạn tinh thạch, đây là giá thấp nhất.

– Hừ, ta là táng gia bại sản, thanh toán bảy mươi vạn tinh thạch cho hắn!

Vân Tiểu Đao thấp giọng mắng.

– Không có biện pháp, này chủ yếu là công lao của ta, chính ngươi cũng thừa nhận.

Chu Vinh lắc đầu cười cười.

Trước kia Trầm Tường còn cho rằng Chu Vinh cùng Từ Vĩ Long đều rất đủ nghĩa khí, nhưng không nghĩ tới vẫn là lấy tiền, hắn cười mắng một tiếng:

– Tài liệu ta đều có, Đan trưởng lão cũng đáp ứng giúp ta luyện chế.

– Lão Từ, chúng ta cầm lấy đi đấu giá!

Chu Vinh bĩu môi, vội vàng cất kỹ hai hạt Trúc Cơ Đan kia.

Trầm Tường cười nói:

– Ta có nói ta không muốn đâu? Bất quá trước thiếu đã, đợi ta được đến những Chân Nguyên Đan kia, ta trả lại tiền.

Cầm lấy đi bán đấu giá, giá cả sẽ cao hơn rất nhiều, Trầm Tường còn có thể từ đó lợi nhuận một bút, bởi vì hiện tại hắn đã là Chân Vũ Cảnh, không hề cần Trúc Cơ Đan!

Chu Vinh cũng biết cầm lấy đi bán có thể bán được thêm nữa, bất quá Trầm Tường là bằng hữu của hắn, cho nên hắn chỉ có thể nhịn đau tặng cho Trầm Tường, huống chi bọn hắn đều cho rằng Trầm Tường chưa có tiến vào Chân Vũ Cảnh.

Prev
Next