Chương 6: Vị Hôn Thê (2)

Từ lúc bắt đầu luyện đao, Lý Thất Dạ cảm thấy thật lạ lẫm, mặc dù trong lòng hắn hiểu rõ hết thảy áo nghĩa của đao thuật, nhưng lúc xuất đao vẫn không cách nào ngừng run rẩy, chưa thể đạt đến yêu cầu cần thiết.

Thế nhưng, Lý Thất Dạ vẫn không nản lòng, một lần lại một lần luyện tập đao thuật, Lý Thất Dạ từ từ trở nên thành thạo theo mỗi lần khổ luyện, chỉ trong một đêm ngắn ngủi, Lý Thất Dạ đã luyện tập được ba trăm lượt, hắn chậm rãi nắm được thuật áo nghĩa này, từ từ, mỗi một lần xuất đao là một lần chính xác.

Tuy rằng bản thân Lý Thất Dạ có hằng hà sa số ký ức và bí mật động trời, thế nhưng đạo tâm kiên định của hắn mách bảo rằng, kiếp này nếu muốn san bằng Tiên Ma Động, thứ cần hắn phải trả giá là sự nỗ lực gấp mười, gấp trăm lần, nếu không, dù cho hắn có nhiều tài nguyên hơn nữa, cũng không thể san bằng Tiên Ma Động thành bình địa, đương thời, không ai có thể hiểu rõ Tiên Ma Động hơn hắn cả.

Trong vòng ba ngày, Lý Thất Dạ không hề bước chân ra khỏi nhà, hắn giam mình trong nội viện chỉ để khổ luyện đao thuật. Hắn phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng, bởi vì Lý Thất Dạ biết rõ, lần này đi Cửu Thánh Yêu Môn e rằng lành ít dữ nhiều.

Ba ngày nháy mắt đã qua, Lý Thất Dạ bắt đầu khởi hành đi Cửu Thánh Yêu môn. Ngoại trừ Nam Hoài Nhân một mực phụ trách truyền tin, đi theo hắn còn có một vị hộ pháp họ Mạc.

Tẩy Nhan Cổ Phái có tổng cộng sáu đại trưởng lão, mười hai hộ pháp, ba mươi sáu đường chủ. Ngày hôm nay, đi tới một đại môn phái tầm cỡ như Cửu Thánh Yêu Môn, cũng chỉ có một vị hộ pháp dẫn đội, thật sự không còn lời gì để diễn tả. – Chỉ có ba người chúng ta? Trước lúc xuất phát, Lý Thất Dạ nhìn cái đội ngũ đáng xấu hổ này một chút, mở miệng hỏi.

Mạc hộ pháp dẫn đội vốn tiết kiệm lời nói, ông ta cũng là sư phụ của Nam Hoài Nhân. Nghe Lý Thất Dạ hỏi, Mạc hộ pháp chỉ thoáng liếc nhìn hắn, một câu đều chẳng muốn trả lời.

Đón chào chính là một vị đường chủ của Cửu Thánh Yêu Môn, vị đường chủ này họ Phó, khuôn mặt lạnh lùng, vẻ tươi cười trên mặt rất khó thấy, trên người hắn chập chờn bảo quang, trong đôi mắt có hàn mang đang lấp lóe, mỗi một đạo hàn mang giống như thực chất, khiến cho người khác phải sợ hãi. – Làm phiền Phó huynh rồi, có thể để bản thân Phó huynh đón chào, Mạc mỗ hết sức vinh hạnh. Vừa thấy Phó đường chủ, Mạc hộ pháp vội vàng cúi đầu đáp lời. Chưa hề phát giác khí thế bản thân mình liền thấp hơn đối phương không ít.

Việc này cũng không khó hiểu, Phó đường chủ mặc dù chỉ là một vị đường chủ, thế nhưng từ bảo quang chập chờn trên người ông ta, cũng có thể nhìn ra người ta đã là Hào Hùng một phương. Thử nghĩ một chút, trong Tẩy Nhan Cổ Phái cũng chỉ có trưởng lão mới được phong làm Hào Hùng, mà người ta chỉ là một vị đường chủ cũng đã có thực lực như vậy.

Mạc hộ pháp nói với Phó đường chủ: – Phó huynh, lần này chúng ta đến đây là vì chuyện khảo hạch.

Phó đường chủ cố nặn ra ba phần vui vẻ, mang vẻ mặt ngoài cười nhưng trong lòng không cười, nói rằng: – Việc này trưởng lão đã có phân phó.

Đến đây ông ta liếc nhìn Lý Thất Dạ một cái liền thôi, rồi lại nói tiếp: – Vị này chính là thủ tịch đại đệ tử của quý phái a.

– Đúng vậy, Lý Thất Dạ chính là thủ tịch đại đệ tử của môn phái chúng ta. Mạc hộ pháp cười gượng một cái mới đáp lời. Loại người có tư chất giống như Lý Thất Dạ, quả thật không phải chuyện gì đáng kiêu ngạo. – Chuyện khảo hạch, chỉ là luận bàn hữu nghị thôi mà. Phó đường chủ vẫn mang vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười, lên tiếng: – Mạc huynh cũng không cần miễn cưỡng.

Trong mắt của ông ta lúc này, Lý Thất Dạ đơn giản chỉ là con kiến, không hơn không kém.

– Cũng chỉ khảo hạch, sao đủ thành đạo. Lý Thất Dạ cũng lười nhìn Phó đường chủ, nhàn nhã lên tiếng.

Phó đường chủ hừ lạnh, căn bản là không hề để ý tới Lý Thất Dạ, nói với Mạc hộ pháp: – Mời Mạc huynh đi theo ta.

Theo ông ta, tranh cãi với một tiểu bối như Lý Thất Dạ là chuyện mất thân phận.

Còn Mạc hộ pháp không nhịn được trợn mắt liếc Lý Thất Dạ.

Prev
Next