Chương 913: Chiêu lãm (1)

Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 913: Chiêu lãm (1) tại website SStruyen.Net
Tử Yên phu nhân nhận Thạch Hạo dập đầu:
– Đứng lên đi.
Tử Yên phu nhân gật đầu, nói:
– Thạch gia quận Thanh Hà cho đến nay là trung thần của Cự Trúc quốc, làm ra cống hiến lớn. Hôm nay ngươi vào hoang đình, tương lai sẽ khiến cái tên Thạch gia lại sáng lên.
Thạch Hạo cảm giác mình đang nằm mơ, từ khi còn nhỏ gã có ước mơ trở thành dược sư của hoàng cung, quang tông diệu tổ. Thạch Hạo không ngờ ước mơ nhanh chóng trở thành hiện thực, bệ hạ chính miệng đồng ý cho gã vào làm dược sư hoàng cung.
Thạch Hạo mơ màng, Bạch Ông dắt gã đi gặp các yêu vương. Bạch Ông làm tròn trách nhiệm người trông chừng Thạch Hạo.
Chào các yêu vương xong Thạch Hạo tỉnh táo lại, gã quỳ xuống trước mắt Lý Thất Dạ, vô cùng kích động:
– Đại ca . . .
Có muôn vàn lời nói nhưng không biết nói từ đâu.
Thạch Hạo biết gã có ngày hôm nay toàn nhờ Lý Thất Dạ ban cho, không có hắn thì gã không có ngày nay.
Lý Thất Dạ nhận Thạch Hạo lạy, bình tĩnh nói:
– Hãy cố gắng lên. Muốn báo đáp ta thì không khó, đừng bôi nhọ đan thuật của ta là được. Đan thuật của ta là đệ nhất vạn cổ, dù ngươi chỉ học được chút ít, miễn ngươi cố gắng, chăm chỉ cần cù thì tương lai chắc chắn sẽ trở thành dược sư truyền kỳ. Nếu không làm được điều này mới làm ta thất vọng.
Lý Thất Dạ nói làm Tử Yên phu nhân, các yêu vương hút ngụm khí lạnh. Lý Thất Dạ nói quá lớn lối, đệ nhất vạn cổ, dù là Dược quốc cũng không dám vỗ ngực bảo đan thuật của mình là đệ nhất vạn cổ.
Nhưng lời thốt ra từ miệng Lý Thất Dạ rất là ung dung, tự tin, bình tĩnh không giống nói ngông, cuồng vọng vô tri.
Thạch Hạo kích động hít sâu, siết chặt nắm tay:
– Đại ca yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng!
Trong lòng Thạch Hạo có một mục tiêu mới, lòng đầy hào hùng, gã phải trở thành một vị dược sư truyền kỳ.
Trước kia Thạch Hạo không dám có ước mơ này, giấc mộng của gã vốn là trở thành dược tông sư đã hay, có tư cách vào cung đình.
Hiện giờ ước mơ của Thạch Hạo là trở thành một vị dược sư truyền kỳ, gã có ước mơ này vì Lý Thất Dạ.
Thạch Hạo cùng Bạch Ông đi ra. Gã còn rất trẻ, chưa trải đời nhiều, có lão dược sư như Bạch Ông trông chừng, tương lai Thạch Hạo bớt đi đường vòng.
Sau khi Thạch Hạo, Bạch Ông lui ra, Tử Yên phu nhân nói với Lý Thất Dạ:
– Công tử tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc ta, không biết có gì cần Cự Trúc quốc góp sức không?
– Thế thì không.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nhưng ta thói quen một mình, thích làm việc cá nhân. Vì vậy khi tham gia đại hội dược sư, ta không hy vọng có dược sư đi cùng, cái này là lãng phí thời gian của ta.
Tử Yên phu nhân gật gù bảo đảm:
– Xin công tử yên tâm, chỉ cần công tử tham gia đại hội dược sư thì công tử là vị dược sư dự tuyển duy nhất của Cự Trúc quốc.
Tử Yên phu nhân hứa hẹn làm mặt Phi Ưng yêu vương sa sầm. Trước đó Cự Trúc quốc định để truyền nhân Khánh gia tham gia đại hội dược sư, Phi Ưng yêu vương có chút quen biết với Khánh gia.
Phi Ưng yêu vương không bất mãn gì chuyện này, tốt cho Cự Trúc quốc đương nhiên gã rất vui. Nhưng Phi Ưng yêu vương chưa thấy tận mắt thực lực của Lý Thất Dạ ra sao, trong lòng gã luôn có cái gai.
– Ta không còn yêu cầu gì nữa.
Lý Thất Dạ nói:
– Chờ đại hội dược sư bắt đầu, ta tin Cự Trúc quốc ẽ đắc thắng trở về.
Tử Yên phu nhân mỉm cười, nàng im lặng một lúc sau mở miệng hỏi:
– Không biết công tử có hứng thú ở lại Cự Trúc quốc nhậm chức dược sư không?
Tử Yên phu nhân muốn giữ Lý Thất Dạ lại, một dược sư vô song như vậy ai đều muốn níu kéo. Huống chi Tử Yên phu nhân cầu hiền như khát, yêu hoàng thấy xa như nàng sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này.
Tử Yên phu nhân mời làm Lý Thất Dạ bật cười, lắc đầu, nói:
– Phu nhân, không phải ta kiêu ngạo gì. Nếu ta muốn có quyền thế thì sẽ không chọn Cự Trúc quốc. Chỉ cần ta mở miệng, ta tin có rất nhiều đế thống tiên môn muốn ta. Lùi một vạn bước, nếu muốn ta ở lại Cự Trúc quốc, người cho ta nêu điều kiện thì sợ là Cự Trúc quốc không cho nổi.
Lý Thất Dạ nói rất cuồng, đổi lại người khác sẽ bất mãn, nhưng Tử Yên phu nhân là loại người nghiêm tốn.
Tử Yên phu nhân mỉm cười hỏi:
– Không biết công tử nêu điều kiện gì? Hay công tử nói nghe thử?
Lý Thất Dạ nhìn Tử Yên phu nhân, cười cười. Cự Trúc quốc không có gì đáng để Lý Thất Dạ mưu đồ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Nếu phu nhân thật sự muốn ta nêu điều kiện, nếu phu nhân đồng ý thì bên cạnh ta thiếu một xa phu, không biết phu nhân có hứng thú không?
Lý Thất Dạ thốt lời chọc các yêu vương bất mãn.
Có yêu vương bước ra hét vào mặt Lý Thất Dạ:
– Càn rỡ!
Cổ Tùng yêu vương cũng đứng ra bênh bệ hạ của mình:
– Công tử nói hơi quá đáng rồi.
Các yêu vương trừng Lý Thất Dạ, đối với bọn họ thì Lý Thất Dạ nói câu đó là nhục nhã hoàng chủ, Cự Trúc quốc bọn họ.
Mặc dù Cự Trúc quốc không phải đế thống tiên môn gì nhưng cũng là nước lớn hạng nhất. Cự Trúc quốc có địa vị nhất định trong Thạch Dược giới, càng đừng nói yêu hoàng của bọn họ là thánh hoàng, đạo hạnh hơn người. Tử Yên phu nhân cực kỳ xinh đẹp, không thiếu người theo đuổi.
Đương thời từng có nhiều tuấn ngạn trẻ tuổi theo đuổi Tử Yên phu nhân, nếu nàng muốn không chừng sớm gả vào đế thống tiên môn. Nhưng Tử Yên phu nhân luôn vì Cự Trúc quốc nên gác qua tình riêng.
Hiện giờ Lý Thất Dạ mở miệng đòi Tử Yên phu nhân làm mã phu cho hắn, hỏi sao các yêu vương nhịn được? Cái này rõ ràng là nhục nhã yêu hoàng, Cự Trúc quốc bọn họ.
Các yêu vương cực kỳ tức giận, Tử Yên phu nhân phất tay ngăn lại bọn họ. Tử Yên phu nhân nhìn Lý Thất Dạ, nàng chợt nhớ lời hắn từng nói trong tòa nhà cổ.
Tử Yên phu nhân nhìn Lý Thất Dạ ung dung bình tĩnh, nàng không thấy vẻ ngông cuồng tự phụ gì, nhưng nàng không rõ hắn lấy tự tin ở đâu ra.
Nếu một người không phải cuồng vọng tự đại vậy nghĩa là kẻ đó đủ mạnh. Người khác cảm thấy hành động đó là tự phụ, còn hắn thì chỉ là chuyện nhỏ.
Nếu Lý Thất Dạ đủ cường đại thì Tử Yên phu nhân không nhìn thấu được, nàng không cách nào đánh giá nam nhân tuổi trẻ trước mắt mình.
Đổi lại người khác nghe câu nói nhục nhã mình như vậy dù không tức điên cũng sẽ phất áo ra đi. Nhưng Tử Yên phu nhân rộng rãi, khiêm tốn, không hề tức giận.
Tử Yên phu nhân nhìn Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
– Công tử thật tự tin.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
– Thật ra ta chọn nàng vì có duyên với Cự Trúc quốc, ta thấy con người nàng không tệ nên mới chọn. Cái này không liên quan gì đến tự tin. Nói thẳng đi, về điều kiện thì dù là truyền nhân đế thống tiên môn chưa chắc lọt vào mắt ta.
Tử Yên phu nhân rất bình tĩnh, tính tình tốt, có kiên nhẫn, không nổi giận.
– Công tử nói vậy là ta nên thấy vinh hạnh vì được trở thành mã phu của công tử?
– Nàng nói đúng rồi.

Prev
Next