Bạn đang đọc Đế Bá – Chương 899: Đế lô tại website SStruyen.Net
Người đấu giá trả lời:
– Lúc Bách Thảo dược đế còn trẻ đã sử dụng lô thần này. Người hiểu biết Dược quốc đều biết Bách Thảo dược đế là một trong các dược đế giỏi về trồng dược nhất từ vạn cổ đến bây giờ. Khi Bách Thảo dược đế còn trẻ sử dụng lô thần không chỉ giỏi luyện đan mà còn có ích lợi lớn rồng cỏ trồng dược.
– Cũng vì Bách Thảo dược đế giỏi trồng thảo trồng dược nên mới được gọi là Bách Thảo dược đế. Nhưng từ sau khi trở thành dược đế thì Bách Thảo dược đế luôn tập trung luyện chế tiên đan, suy nghĩ đổi một lô thần khác. Sau này Bách Thảo dược đế tìm ra lô thần thích hợp luyện tiên đan, đổi mất lô thần theo mình hơn nửa đời.
Người đấu giá kể vanh vách lịch sử, chắc hẳn thạch nhân phường bỏ nhiều công sức cho việc này.
Có yêu hoàng mở miệng hỏi:
– Nếu là lô thần của Bách Thảo dược đế thi sao Dược quốc để nó lọt ra ngoài được?
Dược quốc là vật khổng lồ trong Dược vực, thậm chí nguyên Thạch Dược giới. Nhất môn tam đế, cường đại biết mấy, Dược quốc còn từng cho ra bốn vị dược đế.
Tuy dược đế không sánh bằng tiên đế, đa số dược đế không thể quét ngang thiên hạ, đi tới đâu là vô địch đến đó như tiên đế nhưng dược đế có thân phận địa vị, hiển hách. Từ vạn cổ đến bây giờ dù là tồn tại bất hủ hay thần hoàng, sẽ có ngày cần dược đế. Đôi khi tiên đế cũng cần dược đế.
Dược quốc siêu cường đại, vị tiên đế đầu tiên của Dược quốc cũng là người sáng lập ra Dược quốc, chính là Dược Tổ tiên đế. Dược Tổ tiên đế lấy dược sư thành đế, y không chỉ là là tiên đế còn là dược đế. Bởi vậy Dược Tổ tiên đế chẳng những là vị tiên đế thứ nhất của Dược quốc, cũng là dược đế đứng đầu trong bốn dược đế của Dược quốc.
Vật khổng lồ như Dược quốc làm sao để lô thần Bách Thảo dược đế lạc bên ngoài?
Người đấu giá bình tĩnh trả lời câu hỏi:
– Chuyện này này các vị khách quý yên tâm, thứ nào thạch nhân phường chúng ta đấu giá thì tuyệt đối không có vấn đề gì, không sợ bị đòi lại. Nếu mọi người không yên dạ thì ta sẽ nói rõ lai lịch lô thần đàng hoàng.
Người đấu giá ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
– Sau khi Bách Thảo dược đế đổi lô thần đã tặng lô thần theo mình nửa đời cho một vị bằng hữu thân thiết. Bằng hữu của Bách Thảo dược đế có được lô thần luôn cung phung nó là báu vật gia truyền, đời đời truyền thừa. Nếu không phải chủ nhân lô thần cần nhiều linh dược sẽ không nỡ đưa báu vật như thế.
Người đấu giá bảo đảm:
– Tuy lô thần này đấu giá nhưng mệnh cung thứ mười ba bảo đảm các vị đấu giá xong Dược quốc tuyệt đối sẽ không đòi lại!
Không thể trách các vị khách đấu giá lo lắng. Vật khổng lồ như Dược quốc làm truyền thừa, đại nhân vật khác kiêng dè ba phần. Lỡ như lô thần này lai lịch không rõ trêu vào Dược quốc thì rắc rối to.
Sau khi được thạch nhân phường bảo đảm, có người vội hỏi:
– Lô thần này giá khởi điểm là bao nhiêu?
Người đấu giá trả lời:
– Giá khởi điểm lô thần là tám vạn đại hiền tinh bích, mỗi lần báo giá là một vạn, ai ra giá cao nhân sẽ lấy được.
Lòng nhiều người chìm xuống. Tám vạn đại hiền tinh bích, dù là loại đẳng cấp phẩm chất kém nhất thì nó vẫn là đại hiền tinh bích, thứ cực kỳ kinh thế.
Giá khởi điểm là tám vạn đại hiền tinh bích, kinh khủng biết mấy. Có nhiều đại nhân vật tại đây đều hết hồn trước cái giá người đấu giá đưa ra, loại trừ một phần người đấu giá không có nhiều tiền.
Người đấu giá nói tiếp:
– Ta không cần dông dài về sự quý giá của lô thần. Hiện tại bắt đầu, giá khởi điểm tám vạn, đấu giá!
Tuy giá hù chết người nhưng vẫn có dược sư giành kêu giá:
– Chín vạn!
Đối với dược sư thì lô thần của Bách Thảo dược đế quá hấp dẫn. Uy danh của Bách Thảo dược đế thì khỏi nói, một vị dược đế vô song. Thử nghĩ xem, lô thần đi theo Bách Thảo dược đế nửa đời người quý giá, vô giá biết mấy?
Tuy giá của lô thần kinh khủng nhưng rất nhiều người muốn có nó.
– Mười vạn!
Thiếu nữ kiêu ngạo Tiễn gia Tiễn Vô Song lên tiếng:
– Hai mươi vạn!
Tiễn Vô Song báo giá một hơi nâng lên gấp đôi.
Trong cuộc đấu giá, ra ía kiểu đó làm người ta khó chịu. Trong số người đấu giá tuy rất bất mãn Tiễn Vô Song nhưng đành nuốt cục nghẹn lại, không dám hó hé tiếng nào. Ai dám trêu vào thiên kim tiểu thư của Tiễn gia?
Bạch Ông, Thạch Hạo nghe báo giá tim đập chân run, mở miệng là mấy chục vạn đại hiền tinh bích, hù chết người. Bạch Ông, Thạch Hạo không dám tưởng tượng chuyện như vậy.
Một dược sư khác nêu giá:
– Hai mươi mốt vạn.
Thanh niên ra tay rộng rãi cũng kêu giá:
– Hai mươi lăm vạn!
Thanh niên xuất thân người đá, có thể xác máu thịt, nhưng đôi mắt là màu vàng kim. Thanh niên cao to, khí nuốt núi cao, khí vũ hiên ngang, rất uy vũ.
Tiễn Vô Song không thèm nhìn thanh niên, lại nâng giá:
– Năm mươi vạn!
Cách làm của Tiễn Vô Song khiến mọi người hút ngụm khí lạnh, rất bất đắc dĩ, ai kêu người ta có nhiều tiền làm chi. Tiễn Vô Song muốn ra giá bao nhiêu đều được.
Tuy Tiễn Vô Song lên giá nhưng mọi người không chết tâm.
Có yêu hoàng bám theo:
– Năm mươi mốt vạn!
So với Tiễn Vô Song thì thanh niên ra ta rộng rãi cẩn thận hơn chút:
– Năm mươi ba vạn!
Thanh niên tỏ vẻ không muốn đắc tội với Tiễn Vô Song.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Một trăm vạn.
Lý Thất Dạ nêu giá làm mọi người hết hồn. Thanh niên rộng rãi nhìn hướng Lý Thất Dạ. Ánh mắt Tiễn Vô Song lạnh băng, tia nhìn như mũi tên.
Mặc kệ ai nhìn, Lý Thất Dạ cứ ung dung ngồi trên ban công.
Bạch Ông, Thạch Hạo sợ đứng tim. Một trăm vạn đại hiền tinh bích, đây là con số thiên văn với hai người, chân bọn họ run rẩy.
Bạch Ông, Thạch Hạo nhìn Lý Thất Dạ thì thấy bộ dáng của hắn vẫn rất toải mái, dường như đây không phải trăm vạn đại hiền tinh bích mà là mấy chục văn tiền, tùy tay ném vào trong nước không bắn lên bọt nước. Lý Thất Dạ không quan tâm.
Bạch Ông cười khổ. Thử nghĩ Lý Thất Dạ tùy tay ném một trăm khối đại hiền tinh bích, sau đó tặng lô thần có Chu Tước thần hỏa cho lão. Lý Thất Dạ cố ý muốn bồi dưỡng Thạch Hạo, có lẽ trăm vạn mệnh đan sáu biến không là gì với hắn.
Tiễn Vô Song mở miệng nói:
– Hai trăm vạn.
Phong cách không thay đổi, Tiễn Vô Song mở miệng nâng giá gấp đôi.
Lý Thất Dạ cười cười không đáp trả Tiễn Vô Song khiêu khích.
Lý Thất Dạ không vội kêu giá, thanh niên rộng rãi thì không thể im lặng. So với Tiễn Vô Song giàu có khoát xước thì thanh niên rộng rãi cẩn trọng hơn nhiều.
Thanh niên rộng rãi ra giá:
– Hai trăm lẻ năm vạn.
Thanh niên rộng rãi kêu giá này biểu lộ quyết tâm sở hữu lô thần, vừa không muốn đắc tội Tiễn Vô Song.
Lần này Tiễn Vô Song không ra giá gấp đôi nhưng vẫn thốt cái giá làm lão đứng tim:
– Ba trăm vạn.
Các khách đấu giá ngậm miệng lại không báo giá nữa, bọn họ không sánh bằng Tiễn Vô Song.
Thanh niên rộng rãi lại thêm năm vạn:
– Ba trăm lẻ năm vạn.
Thanh niên rộng rãi không muốn tranh giành với Tiễn Vô Song nhưng gã quyết tâm có dược lô thần.
Không ai ngăn được khí thế của Tiễn Vô Song, nàng nêu giá hù chết người:
– Bốn trăm vạn!
Cuộc đấu giá trở thành sân chơi của Tiễn Vô Song, thanh niên rộng rãi.